Sóng xa bờ
Vũ Đan Thành
Khi biển phải xa bờ
Sóng dềnh nên nỗi nhớ
Em cội nguồn cơn cớ
Cho tình ai nhớ nhung.
Dẫu xa cách ngàn trùng
Vẫn ngày đêm tung sóng
Biết bao giờ biển lặng
Có khi nào nguôi ngoai.
Em cát trắng mịn dài
Anh ước mình cơn gió
Bay nhanh về nơi đó
Sóng mệt nhoài lắm em.
Chẳng bao giờ biển yên
Bởi lòng em khắc khoải
Mong hoài phía xa khơi
Anh cứ làm con sóng.
Đừng là gió mong manh
Sóng không bao giờ lặng
Gió tình bay nhanh mất
Chẳng trở về đâu anh.
Sóng xa bờ sóng xanh
Cứ đêm ngày vẫn vỗ
Về bến bờ một thuở
Triền miên mãi xa mờ…
*Ảnh st*