Nỗi nhớ về con sóng

Nỗi nhớ về con sóng
Vũ Đan Thành

Nỗi nhớ bồng con sóng
Vỗ từ ngàn trùng xa
Sóng tình như cũng lạ
Mắt chiều đang mịt mờ.

Sóng xô bờ hơi thở
Biển dẫu là mênh mông
Vắng con thuyền trông ngóng
Bến bờ thành mong manh.

Nỗi nhớ có về anh
Mà trăng kia đi vắng
Hạ huyền xưa mỏng mảnh
Đủ thì thầm mùa đông.

Con thuyền đâu cỡi sóng
Sóng có buồn không em
Một ngày ta lỡ hẹn
Một lần quên điều ước.

Một ngày bàn chân bước
Bãi cát chiều hư không
Nỗi nhớ về con sóng
Thuyền trôi về mùa đông.

Biển tình không vẫy sóng
Biển chỉ là mênh mông…

Cùng chia sẻ bài viết này

Facebook