Em là rét đêm tháng ba bất chợt

Em là rét đêm tháng ba bất chợt
Vũ Đan Thành

Anh là gió không cơn mơ bất chợt
Anh là mưa cho mắt em buồn
Còn em là nguồn cội của yêu thương
Anh không biết sao đêm nay trở lạnh.

Hay tháng ba nàng Bân về bất chợt
Có phải nàng đã hứa tự tay mình
Đan cho anh tấm áo mặc đêm nay
Sao cứ lạnh màn đêm buồn thao thức.

Nàng Bân đã quên rồi
Không đan áo dệt khăn
Anh là thật là hai cánh tay trần đang đau nhức
Em cơn mơ hiển hiện giữa đêm dài.

Đã lâu rồi màu áo đã nhạt phai
Năm tháng quay đi
Hiện về mưa đang ướt
Rét tháng ba.

Em bất chợt
Lại quay về
Trong nỗi buồn anh một nửa tái tê
Đêm lặng gió ngăn ngắt lòng trống vắng.

Mùa
Đi qua rồi
Chờ đợi mãi
Một màu hoa…

Cùng chia sẻ bài viết này

Facebook