Chùm thơ viết về Ninh Bình

(Bến Tràng An – Ảnh Vũ Đan Thành)

1. Về Cúc Phương

Vũ Đan Thành

 

Có về thăm chốn Cúc Phương (1)

Để nghe gió thổi vẫn vương rừng chiều

Có về ngắm những hoang phiêu

Thả hồn một cõi phiêu diêu ngút ngàn.

 

Đi trong thăm thẳm bạt ngàn

Nắng chiều đổ vệt loang tràn lối đi

Chiều xanh xanh đến xanh rì

Lắng nghe thanh vắng rầm rì suối trong.

 

Chiều nay thăm chốn Cúc Phương

Mà nghe ngơ ngác chim muông xì xào

Tiếng con voọc hót mời chào

Kìa đàn hoẵng chạy rào rào lá rơi.

 

Chiều như rụng tiếng buông lơi

Thời gian lắng đọng bồi hồi bước chân

Đâu nghe thoang thoảng xa gần

Tiếng dòng suối chảy thì thầm vọng xa.

 

Cúc Phương cho gởi bài ca

Và cùng tiếng sáo ngân nga trong lòng.

(1) Cúc Phương là một rừng nguyên sinh và là khu bảo tồn Quốc gia tại Nho Quan, Ninh Bình.

  1. Tràng An một cõi

Vũ Đan Thành

 

Tràng An non nước cố đô

Dòng sông huyền ảo xa mờ phiêu linh

Núi non hồ nước hữu tình

Động thiêng thạch nhũ hiện hình Như Lai.

 

Thuyền nan nhẹ lướt miệt mài

Bước chân lên dốc ngân dài tiếng chuông

Một vùng đệ nhất linh thiêng

Cố Viên, Tam Cốc bên dòng sông Vân.

 

Xa xa núi Thúy xanh ngần

Mái chùa Bái Đính thoáng gần thoáng xa

Chốn thiêng bốn cõi gần xa

Về đây bái yết Phật Bà Quan Âm.

 

Nghe vọng ngàn tiếng chuông ngân

Tràng An ơi chốn hiền nhân tụ về

Trên đời bao cõi u mê

Bể đời thoát tục hãy về nơi đây.

 

Mười phương cầu nguyện đất này

Ngàn năm phủ bóng trời mây cõi thiền.
.

  1. Non nước Tràng An

Vũ Đan Thành

 

Dòng sông trong vắt mảnh như tơ

Thuyền nan nhè nhẹ lướt trong mơ

Lững lờ soi bóng in sườn núi

Ai một lần qua chẳng phai mờ.

Non nước mây trời muôn ý thơ

Dòng xanh đàn cá đang bơi lội

Hang luồn trong núi như mờ ảo

Chuông chùa thánh thót vọng ngân nga.
(Thắng cảnh tràng An thuộc cố đô Hoa Lư, tỉnh Ninh Bình)
.

  1. Cúc Phương ngóng đợi
    Vũ Đan Thành

Anh đến Cúc Phương không thấy
Năm xưa hò hẹn chốn này
Mây bay rừng cây thanh vắng
Đìu hiu như nắng chưa lên.

Nơi đây rừng già xanh thẫm
Buồn như chẳng gặp được em
Mưa không rơi mà ướt đẫm
Lá nào là mắt nhớ nhung.

Cúc Phương thế là lỗi hẹn
Ngồi đây dưới rừng xanh lá
Cây Chò ngàn năm nghe chuyện
Bao nhiêu người đã hẹn hò.

Từng khắc tên mình cây lá
Nắng và mưa xóa đi rồi
Từng nắm bàn tay bối rối
Ra trường em sẽ đi thôi.

Tìm em rừng đâu heo hút
Có làn sương ướt đêm qua
Đợi em một màu xanh lá
Mùa thu sẽ trút rơi nhiều.

Cúc Phương anh đừng đợi nữa
Chờ hoài đến nhớ nhung thôi…
(Cúc Phương là danh thắng rừng nguyên sinh tại Nho Quan, Ninh Bình)

  1. Miền Gia Viễn quê anh
    Vũ Đan Thành
    .
    Đất Gia Viễn quê anh xưa đồng chua nước đọng
    Hai vụ chiêm mùa cây lúa đứng bấp bênh
    Từ thuở có con đê ngăn nước cuốn
    Lúa trên đồng từng hạt nặng trĩu bông
    Một miền quê yên bình trong nắng sớm
    Mùa xuân này em có về thăm…
    .
    Đất Gia Viễn
    Những ngôi chùa cổ kính
    Bái Đính mặc trầm sương khói phủ ngàn năm
    Nước Tràng An mây trời xanh hắt bóng
    Em đi cùng anh
    Lên nhé
    Núi trong mây.
    .
    Lịch sử đã từng ghi dấu chân nơi đây thành quách
    Ngôi nhà thờ đá vẫn uy nghiêm
    Trên núi Vân Long có nàng tiên mà chưa ai tìm thấy
    Tôi muốn hỏi thăm làn mây trắng lững lờ trôi
    Gặp đàn dê nhẩn nha đung đưa chiều nhịp bước
    Hoàng hôn về nghiêng nghiêng những bóng cây.

Có bài thơ đi qua đây dừng chân lại
Viết một hồi lâu mãi chẳng nói lên lời
Bởi quên đường rồi
Lạc bến sông mơ
Tiếng róc rách
Thuyền ai đi trong núi
Mái chèo bồng bềnh men dòng nước bóng hoa lau.

Bài thơ viết về quê anh miền Gia Viễn
Chẳng bắt đầu kết thúc ở nơi đâu
Đất Ninh Bình miền Nho Quan gần nơi đó
Rừng Cúc Phương
Tôi đã hẹn
Từ lâu…
.

  1. Hẹn em bên rừng vắng

Vũ Đan Thành

 

Anh sẽ về thăm lại chốn Cúc Phương

Có thể vào một mùa đông ấm áp

Khi đàn chim tránh rét rủ nhau về.

Anh quay lại tìm trong điều ước hẹn

Mà hôm qua chớp mắt ngước nhìn theo.

Anh sẽ chờ mùa đông ngừng gió thổi.

 

Gió lạnh lùng không còn trốn quanh đây

Nghe vẫy gọi niềm đam mê thuở ấy

Ru ngọt ngào về một giấc nồng say.

 

Có lời hẹn dưới rừng cây xanh thắm.

Có tiếng cười trong vòm lá tươi xanh

Có thể không lắng vào trong yên lặng.

 

Có thể lắm như một điều rất lạ

Sẽ đắm chìm trong ánh mắt xinh tươi.

Trong xanh thắm bạt ngàn bàn chân bước.

Trong thướt tha đổ bóng xuống chiều tà

Và rừng già gió lạnh sẽ ngủ yên

Cúc Phương em đợi nhé khúc tâm tình…

 

 

 

 

Cùng chia sẻ bài viết này

Facebook