(Phong cảnh Trà Lĩnh, Cao Bằng – Ảnh st)
- Kìa mùa xuân Cao Bằng
Vũ Đan Thành
(Mùa xuân về tình em câu hát i í ơ ơ…)
Mùa xuân đang lấp ló
Ô kìa bông mận trắng
Đào khoe sắc lưng đồi
Vẽ mùa xuân nắn nót.
Kìa chú chim đương hót
Nhảy nhót trên cành cao
Gọi mùa xuân xôn xao
Trên má thắm môi đào.
Mùa xuân về mắt biếc
Hay tình yêu tha thiết
Mùa xuân về tiếng hát
Véo vón trên đồi cao.
Điệu tình then ai gảy
Nghe như hạt nảy mầm
Tiếng chồi non thức giấc
Cô gái Tày lên nương.
Mùa xuân về Trùng Khánh
Suốt một rẻo Cao Bằng
Đàn tính vang xóm núi
Reo mừng lưng chừng non.
Mùa xuân chen hoa nở
Câu hát then rộn ràng
Đợi anh mùa hát hội
Tháng giêng bạn tình ơi… hú hú hú…
.
- Chờ anh chút nữa nàng Tô Thị
Vũ Đan Thành
Nàng Tô Thị hãy chờ anh chút nữa
Nắng vẫn rơi mưa vẫn dội trên đầu
Mái tóc em giờ cũng đã đổi màu
Chờ anh thêm một chút nữa em ơi.
Anh đã muốn chạy về em thật vội
Nhưng miệng đời độc ác lắm người ơi
Người phỉ báng tình yêu đôi ta đó
Người đã đặt điều bịa chuyện loạn luân. *
Để ngàn năm em bồng con thơ mãi
Con đường về anh bao nỗi gian nan
Ngọn gió vô hình đẩy ngược thời gian
Em thẫn thờ vùi sương sa lạnh giá.
Từ cái lần anh chạy trốn rất xa
Khi nhận ra con đường xa quá đỗi
Nay anh đã về gần đầu ghềnh con thác đổ
Em cố chờ anh một chút nữa em ơi.
Nắng vẫn rơi mưa vẫn dội trên đầu
Mái tóc em dù cũng đã đổi màu
Mặc bão tố ngàn năm thổi ngược
Tình ngàn năm không thể mãi cắt chia.
Theo chuyện cổ tích về nàng Tô Thị thì người chồng sau khi tưởng là lấy nhầm em gái nên đã lặng lẽ bỏ nhà ra đi mà không hề nói cho nàng Tô Thị biết. Vì bồng con đứng trên núi ngóng chồng mãi mà nàng Tô Thị đã hóa đá.
- Cao Bằng nơi anh qua
Vũ Đan Thành
Nơi Cao Bằng đã đôi lần ghé thăm em
Có nắng chiều làm ngơ ngác cánh rừng xanh
Mảnh đất biên cương ánh hoàng hôn rất lạ
Mây trắng la đà trên đỉnh nhấp nhô xa.
Nơi anh gặp em nắng làm nghiêng ngả núi
Theo chân em anh đi suốt cả ngày đường
Có cô gái Tày miệng tươi cười dẫn bước
Em hát cứ như mùa xuân về thiết tha.
Núi đồi biếc xanh còn em xinh xinh lạ
Đi qua bản làng tôi không kịp nhớ tên
Anh bước vội qua những triền đồi ngược dốc
Phía bên kia con gió thổi tóc em bay.
Con gió thổi vòng quanh tỏa hương lay ngát
Nghe đâu như tiếng đàn tính hát tình tang
Cô gái Tày đeo gùi vắt vẻo ngang lưng
Đi tắt qua cánh đồng ven triền núi thắm.
Mấy cô gái tày hôm xưa ôm đàn tính
Hôm nay lên nương xa hái bắp ngô non
Đôi chân hôm nay bước đi nhanh thoăn thoắt
Anh đi theo chân em bước đã mỏi rồi.
Mùa sau đợi anh Cao Bằng em nhớ nhé
Trùng Khánh biên cương anh đã thuộc đường về.
- Ai lên xứ Lạng cùng anh
Vũ Đan Thành
“Ai lên xứ Lạng cùng anh
Bõ công bác mẹ sinh thành ra em” – Ca dao
Ai quay về chốn thân quen
Rừng xanh núi biếc lối men quanh đồi
Ai về xứ Lạng cùng tôi
Mùa xuân cái lạnh bồi hồi rung rung.
Ai lên Tam Giáo, Kỳ Cùng
Đồng Đăng, Tô Thị, rượu nồng Mẫu Sơn
Mưa xuân bay nhẹ mơn man
Đợi ai câu hát điệu then mơ màng.
Có nghe trống hội rộn ràng
Tiếng đàn câu hát tình tang tang tình
Mùa xuân chao lượn rập rình
Trao nhau mắt liếc câu tình Sli.
Ai lên xứ Lạng cùng đi
Có người tay nắm chẳng rời bước chân
Kẻo không điệu nhạc bất thần
Thoảng trong tiếng gió hút hồn thì sao.
Em ơi xứ Lạng cao cao
Có mùa xuân có nao nao tiếng khèn
Thôi xin đừng nói lại thèm
Phở chua, khau nhục ăn kèm vịt quay.
Mùa xuân câu hát cứ bay
Anh cầm tay nhé lung lay xuân rồi…
.
- Hồ Ba bể
Vũ Đan Thành
Ba Bể quê em hay bài thơ đó
Tôi đã đến lặng mơ hồ xanh biếc
Bên sườn núi rừng cây đang thiêm thiếp
Khúc lặng trầm xanh biếc những ngàn xanh.
.
Nước long lanh thuyền lướt nhẹ trong lành
Cô gái Tày chèo con thuyền độc mộc
Nghe đâu đây tiếng vàng oanh đang hót
Bất chợt vô tình cánh chim vút bay.
Hồ Ba Bể đây bốn bề tĩnh lặng
Những ngôi nhà sàn thấp thoáng phía sườn non
Màu khói thoảng mơ màng bên kia núi
Cô gái Tày đưa tôi về căn nhà ấy
Dừng chân…
(Hồ Ba Bể là một hồ rất đẹp và là địa điểm du lịch sinh thái nổi tiếng thuộc tỉnh Bắc Cạn)