Chùm thơ viết cho tháng ba

LỤC BÁT THÁNG BA

Vũ Đan Thành
 
Tôi về Thanh Miện chiều nay
Gặp cơn mưa bụi trắng bay khắp trời
Muốn làm một hạt chơi vơi
Đậu trên mi mắt người ơi xa rồi.
 
Tôi về hôm ấy trắng trời
Một lời chẳng thể rối bời tim nhau
Một trời xưa cũ mưa mau
Bên hàng cau nếp rắc màu buồn thương.
 
Mang đi khắp mọi nẻo đường
Mà hương mùa cũ vấn vương tìm về
Nỗi niềm một thuở chân quê
Trong chiều sũng nước tái tê dặm trường.
 
Cố quên ngày ấy từng mong
Nhủ lòng thôi chớ ngóng trông đợi chờ
Mưa chiều trắng xóa cơn mơ
Linh Trung chẳng nhớ mãi giờ nữa đâu.
 
Tháng ba nào phải mưa ngâu
Người đâu ai lỡ phai màu gió sương
Mưa còn giăng cuối nẻo đường
Linh Trung, Thanh Miện, Hải Dương năm nào…
 
NGẪU HỨNG CHÂN QUÊ
Vũ Đan Thành
 
Ta về lục bát ngân nga
Đồng xa rơm rạ đã pha gió mùa
Ta về ngăn ngắt lạnh lùa
Rơi mưa ướt lọn ngày xưa tóc thề.
 
Ta về ruộng cải men đê
Ngồng xuân nhú nụ mải mê gió chiều
Con đường cỏ chẳng mỹ miều
Mà sao yêu thế cái điều bâng quơ
 
Đợi mong cái thuở xa mờ
Cánh chim mải miết bến mơ chập chờn
Đường quê tóc thả bay vờn
Giờ còn đen mướt dỗi hờn nữa chăng.
 
Một chiều năm cuối bâng khuâng
Có cơn gió bấc đổ loang cánh đồng
Một chiều viễn xứ ngóng trông
Câu thơ lục bát hồn mong manh chiều.
 
Ta về thả gió hoang phiêu
Chân quê một thuở bao điều ước mong…
 
NHÀ THƠ NÀO RỒI CŨNG VIẾT LỤC BÁT
Vũ Đan Thành
 
Ai không lục bát viết nhời
Cả đời cũng chỉ hợt hời vậy thôi
Cái tình lục bát chơi vơi
Trong veo mặt nước giếng khơi êm đềm.
 
Thả câu lục bát vào đêm
Cho mềm cả những nỗi niềm khát khao
Thơ tình đẹp bởi thanh tao
Áo em đẹp bởi khát khao anh nhìn.
 
Xao lòng giây phút lim dim
Cho người một thoáng lịm tim câu tình
Rằng thơ lục bát dáng hình
Eo thon thắt đáy môi xinh mơ màng.
 
Ai rồi cũng phải đa mang
Đèo bòng bóng chữ bồng bang bống bình
Phải chăng lục bát nặng tình
Người thơ chẳng thể vô tình vô duyên.
 
Ai rồi cũng ước mơ tiên
Thơ rồi lục bát man miên giấc nồng
(Bài này tặng bác Hoàng Hồng
Chùa Dâu, Kinh Bắc mùa đông cuối mùa).
 
CƠN MƯA TRÊN BẾN KHÔNG CHỒNG
Vũ Đan Thành
 
Bến không chồng, bến không chồng
Tìm em hồi ấy tay bồng tay mang
Đò chiều sương vẫn mơ màng
Khách đà vắng lặng
Dọc ngang sương mờ.
 
Một thời chinh chiến còn mơ
Đò chiều ngắt lặng ầu ơ phai mờ
Bến không chồng tắt tiếng đò
Quá giang mấy độ
Người chờ mãi chi.
 
Bến không chồng hỡi thiên di
Người đi bước một thương gì đa mang
Còn đâu bóng chiếc đò ngang
Đâu người năm ấy
Chang chang cải vàng.
 
Bến sông một cuộc mơ màng
Chiều buông lơ đãng cây hàng đung đưa
Bóng chiều một chiếc thoi đưa
Người năm xưa
Bỗng cơn mưa lững lờ.
 
Giờ nay không khách không đò
Chiều như giăng mắc
Xa mờ cơn mưa….
(Bến Không chồng trên sông Đình Đoài, Thụy Liên, Thái Thụy, Thái Bình)
 
 
ĐÊM THÁNG BA
Vũ Đan Thành
 
Đêm rơi
từng giọt
êm đềm
sương sa ngái thức buông mềm giọt mơ
trăng vờ như vẫn ngây thơ
gió đương lạnh
gió co ro bên thềm.
 
Chỉ còn
hổn hển
màu đêm
và cơn thiêm thiếp êm êm ngọt ngào
tháng ba chìm giấc chiêm bao
mộng như ảo
mộng trôi vào canh ba.
 
Tan thành từng giọt sương sa
Màn đêm đâu bóng Hằng Nga chập chờn…

 

Cùng chia sẻ bài viết này

Facebook