Chùm thơ về đất cảng Hải Phòng

  1. Bài thơ đất cảng

Vũ Đan Thành
.

Cảng Hải Phòng, Chợ Sắt, Bến Sáu Kho

Từng đoàn tầu đậu ngang Chùa Vẽ

Tiếng còi tầu ngày đêm không ngơi nghỉ

Biển mênh mông

Sóng và gió đi về.

 

Dòng sông Cấm chảy ra biển rộng

Đất Hồng Bàng, Ngô Quyền in dấu những bước chân

Những người thợ

Và từng đoàn thủy thủ

Dáng hiên ngang những con tàu viễn dương.

 

Cảng Hải Phòng ngày mưa ngày nắng

Hàng phượng vĩ, ánh đèn thức trắng thâu đêm

Dòng Tam Bạc, Cầu Rào, Cầu Đất trong thơ

Hai bên bờ những dòng sông náo nhiệt

Chợ An Biên chen người bán người mua.

 

“Những hẹn hò bên dòng sông Lấp” (1)

Và Bến Bính những người con đất cảng

Bão táp phong ba nào chẳng sờn lòng

Đưa những con tàu đi ngàn dặm khơi xa…

(1) Lời của một bài hát.

 

2. Nhịp phố Hải Phòng

Vũ Đan Thành

Trời vẫn nồng cuối hạ
Chiều đã tắt tiếng ve
Không còn màu phượng đỏ
Hồ Tam Bạc tôi qua.

 

Dòng người đi hối hả
Phố Hải Phòng tất tả
Những Cầu Rào, Cầu Đất
Tiếng xe chạy rào rào.

 

Từng chiều đi qua phố
Người bước ngược chạy xuôi
Mồ hôi đầm áo mỏng
Điệu nhạc vang hàng cây.

 

Chiều Tam Bạc nơi đây
Ven đường Nguyễn Đức Cảnh
Chẳng mấy ai thong thả
Đi như chạy ào ào.

 

Bản nhạc Bà – la – mố (*)
Bao nhiêu người mê say
Lắc mông cùng nhún nhảy
Nóng nực chẳng hề gì.

 

 

3. Nắng Hải Phòng 

Vũ Đan Thành
.

Nắng Hải Phòng nóng nung lên từng con phố
Đường Cát Dài rẽ qua ngả lối Mê Linh
Hai Bà Trưng vòng sang Điện Biên Phủ
Lương Khánh Thiện, Lạch Tray, Cầu Đất cắt đường tàu.

 

Nắng tháng bảy nơi đây thành phố cảng
Rực đỏ màu cờ Đại hội thứ mười hai
Nắng rát bỏng xua những con tàu xa bến
Từng dòng người đi dưới phố áo trùm khăn.

 

Cafe vắng thưa những bước chân rậm rịch
Nhà hát, tượng đài thành phố cũng lặng thinh
Giữa công viên, đài phun nước đứng một mình
Chờ ánh đèn đêm hắt lên từng nhịp thở.

 

Thành phố giấu những giấc mơ còn bỏ ngỏ
Cổng trường Ngô Quyền đông nghẹt một mùa thi
Thành phố mùa này nắng sẽ đi vào nỗi nhớ
Nắng Hải Phòng sao thật khó viết trong thơ.

(Hải P

 4. Hoa cuối mùa vẫn nở

Vũ Đan Thành

)

Hoa tường vi cuối mùa vẫn nở
Thành phố Hải Phòng vùa bước sang tháng bảy
Đã cuối hè rồi nắng còn nung nấu mãi chưa thôi.

 

Hoa tường vi vẫn sắc hồng nở vội
Dẫu không làn hương rung rinh nhưng cũng đủ
Cho nhưng ai còn luyến tiếc cánh phượng rơi.

 

Thành phố ấy không phải của tôi
Chỉ một người bàn chân vừa bước vội
Hẹn hò vu vơ mùa thi trước cổng trường.

 

Hồ Tam Bạc, hoa phượng hồng đã tắt
Nắng vẫn bùng lên như tiếc nuối một điều chi
Cơn gió biển thổi từ xa chẳng vợi đi nóng rát.

 

Chỉ những đóa hoa tường vi nồng nàn trong tươi thắm
Bên công viên, đài phun nước vẫn dịu dàng
Đang tỏa sắc cứu cả mùa hè đỏ lửa…


5. Đợi mùa thu xuống phố

Vũ Đan Thành
.

Thu xuống phố ngập ngừng chờ đợi mãi

Hàng cây xanh hồ Tam Bạc mơ màng

Thu đâu có vội vàng thành phố cảng

Gió heo may Hải Phòng vẫn đợi chờ.

 

Thu xuống phố có ai đang đứng đó

Chiều đi ngang thấp thoáng tiếng còi xe

Phố vào thu như từng hẹn cuối hè

Sao ngọn gió chưa về trên lối nhỏ.

 

Chiều như đã hoàng hôn vừa xuống phố
Chân bồi hồi đưa nhịp bước say mê
Cafe đá ven đường ai lặng lẽ
Thả cái nhìn ánh đèn bỗng rung rinh.

Không đợi chờ phía đầu phố Mê Linh
Buổi hẹn ấy lần đầu thôi đã lỡ
Đóa tường vi cuối mùa đêm còn nở
Để mùa thu đợi mãi phía mặt hồ…

.
6. Người đặt tên thành phố
Vũ Đan Thành

Người nhạc sỹ đã đặt tên cho thành phố
Bằng cái tên màu hoa đỏ tháng năm
Bằng những nốt nhạc và lời ca đằm thắm
Thành phố mùa Hoa Phượng Đỏ rực trời.

Tôi đang rảo bước bên mặt hồ Tam Bạc
Hải Phòng đó mùa mưa ngâu tháng tám
Nào còn màu hoa đỏ nắng đã tan
Chỉ chút mưa nhẹ rơi không ướt áo.

Sao nốt nhạc nào đây đó lao xao
Thành phố hoa phượng đỏ
Ai đặt tên bằng loài hoa rực rỡ
Đi xa về mà lòng như bỡ ngỡ.

Mùa mưa này hoa phượng lại rơi rơi
Ai đặt tên bằng một màu hoa thắm
Hoa đã tàn mà như còn gửi gắm
Thành phố quê tôi Hoa Phượng Đỏ tháng năm.

 

7. Mai anh về Hải Phòng cùng em

Vũ Đan Thành

 

Tháng tư đã đến rồi

Hải Phòng mùa này nắng

Con đường Năm mưa nốt hôm nay

Cơn gió lạnh thổi về xa vắng

Nàng Bân đang bận viết bài thơ.

 

Về thành phố ồn ào mà rất nên thơ

Với những con đường xuôi ngược chẳng hững hờ

Mùa tháng tư về

Gió biển ngóng dập dềnh con sóng vỗ

Cho giấc mơ thành phố cảng ven bờ.
.

Mai anh sẽ về Hải Phòng đó

Cùng em

Bước chân trên từng con phố

Nắng tháng tư

Hải Phòng ôi trìu mến

Đi bên em hồ Tam Bạc mơ màng.
.

Anh sẽ về Hải Phòng nhé

Cùng em

Trên những con đường thân quen dịu bước

Nắng bừng lên trong những điều hẹn ước

Nhớ về em

Mùa hạ muốn rung lên…

(31 – 3 – 2017)


8. Về Tiên Lãng thăm em

Vũ Đan Thành

 

Thăm em Tiên Lãng Hải Phòng

Đi qua Vĩnh Bảo rồi vòng Quý Cao

Hồi xưa còn chuyến phà đò

Cánh đồng xanh mướt thuốc lào quê em.

 

Đi về Tiên Lãng thăm em

Mem theo sông nhỏ quen quen mái trường

Thăm em vào cuối mùa đông

Gió lạnh đã bớt nắng hồng ửng lên.

 

Bất ngờ không gọi thành tên

Kéo tay vồn vã mời anh lên nhà

Tiếc quá nhà em hôm qua

Đi sang bên ngoại biếu quà mừng xuân.

 

Có thằng cháu lớn mười lăm

Thế mà thuộc hết hơn trăm thơ tình

Bác là thi sỹ Thành Đông

Không tôi chữa lại nhà nông thôi mà.

(Thi sỹ thường đi Toyota

Nhà nông cuốc bộ hoặc là Honda).

 

Hẹn em những nửa năm qua

Hôm nay mới ghé thăm nhà tẹo thôi

Lát nữa anh vội đi rồi

Cho anh gởi nhắn gửi lời nhà em.
.

 

Những lần facebook mở xem

Nhà em lại muốn comment trả lời

Ngồi bên cạnh thấy bồi hồi

Vì anh khen tặng những lời cực xinh.

 

Em làm anh đến giật mình

Lần sau anh phải thật tinh dè chừng

Hôm nay tay bắt mặt mừng

Gặp thêm ông xã chắc mừng nhiều hơn.

 

Thơ tình dù lượn thờn bơn

Ai mà mời đến xe bon lên đường

Có điều lịch hẹn thất thường

Ưu tiên đặc biệt người thương đó mờ…
.

9. Giang hồ đất cảng
Vũ Đan Thành

Giang hồ thi phú gặp nhau
Chả thấy chén tạc chén thù đẩu đâu
Nhâm nhi mỗi một chén sầu
Quý nhau đến bạc trắng đầu chẳng phai.

Cúi đầu sợ mỗi nhành mai
Thiết tha chi hỡi thú thi tao đàn
Bạn thơ lục bát bạc vàng
Ham gì một ghế ôm đàn hát thuê.

Một thôi chén rượu vẫn phê
Hai ba nhấc nữa có về nổi không
Kính chào các bác lục lâm
Đồng hương đất cảng tình thăm thẳm tình…

.
10. Chiều xuống Cát Bà

Vũ Đan Thành

 

Ngập ngừng chiều xuống nơi đây

Biển xanh trời biếc mây bay chập chờn

Rừng xa bóng chiếc xanh rờn

Như là bóng nắng đang vờn rừng cây.

 

Kìa như Đảo Ngọc gió lay

Cát Ông, Cát Đuối sóng say vỗ bờ

Chiều nghiêng nghiêng bóng nhấp nhô

Lô xô một áng mây mờ long lanh.

 

Cát Bà ngọn gió bay nhanh

Chiều như loang đổ vòng quanh nơi này

Biển trời mây nước ngất ngây

Mơn man con sóng đâu đây dội về.

 

Cánh buồm ai vẫn mải mê

Mơ màng áo trắng trông về trời xa

Mây trời sóng nước bao la

Núi non thấp thoáng xa xa ngàn trùng.

 

Biển chiều loáng loáng Hạ Long

Con thuyền lướt gió ánh vàng nhấp nhô

Biển chiều sóng biếc lao xao

Hoàng hôn nhuộm sắc điểm tô Cát Bà.
.

Bóng chiều chìm xuống khơi xa

Biển dâng sóng biếc đậm đà lung linh

Bức tranh thủy mặc hữu tình…


11. Chiều Tam Bạc

Vũ Đan Thành

Chiều Tam Bạc có dòng sông đã ngủ

Thành phố giấu một nỗi buồn bao tháng năm trôi

Nay còn lại một khúc sông thôi hồ Tam Bạc

Từng dòng người bên bờ đông như nước trôi.

 

Một nỗi nhớ đắm chìm sâu thẳm thẳm

Như tình yêu anh dành cho em

Đã chẳng thể nói lên lời

Hồ Tam Bạc khúc sông xưa một thuở.
.

Đi qua thời gian nhớ từng vàng nắng sợi mơ

Còn lại một nỗi đợi chờ thôi

Ở nơi nào con phố

Tôi lỡ hẹn Hải Phòng nay tìm lại biết tìm đâu.

.

Mưa tháng bảy dãi dầu

Cùng nắng gió

Những câu thơ định viết dành em đó

Bên quán cafe nhớ cứ rối bời.
.

Bên quán cafe hồn bất chợt chơi vơi

Bên mặt hồ

Bóng mây trắng vừa tan rơi

Gió đang thổi… trong tôi… mưa bỗng chợt…

(Hồ Tam Bạc, thành phố Hải Phòng)
.

12. Hải Phòng mùa nước

Vũ Đan Thành

 

Hải Phòng mùa nước mênh mang

Cuốn theo năm tháng tàn nhang cánh đồng

Những ngày nước cả sang sông

Theo chồng con sóng trong lòng lắc lư.
.

Bồng bềnh một thuở tương tư

Sông kia nước cuộn trắng màu phiêu hoang

Những ngày đường chẳng lối ngang

Người sang Thượng Lý người quàng Kiến An.
.

Cái ngày trên cánh đồng làng

Bên dòng Văn Úc, Hải Phòng mất nhau

Sông kia còn biết nhói đau

Tình kia khỏa lấp hoa cau ngượng cười.
.

Hải Phòng chưa tới tháng mười

Xuôi dòng bỏ mặc xa rồi ước mong

Tình ai vỗ sóng mênh mông

Một chiều An Lão mưa giông não sầu.
.

Niệm cầu người ấy nơi đâu (1)

Nước còn ôm ngập chân cầu ngày nao

Hải Phòng mùa nước chênh chao

Đường ngang lối ấy dâng trào phút giây…

(1) Cầu Niệm bắc qua sông Lạch Tray, còn gọi là Văn Úc, Kiến An, Hải Phòng.

13. Đồi Thiên Văn                           

Vũ Đan Thành

 

Đồi Thiên Văn lâu rồi có gì khác

Trước lưa thưa hàng quán nước leo teo

Giờ chả biết có cafe thư giãn

Em gội đầu mát lạnh làn da.
.

Hải Phòng phố xô bồ uốn lượn vào ra

Chiều ngược xuôi xuôi ngược dưới chân ta

Em ở chỗ nào, phố đâu còn phố vắng

Phượng đã ngắt cuối mùa hè ngơi nóng bỏng.
.

Hoa tường vi không còn nhớ độ mông lung

Thành phố ấy anh mãi chẳng tìm ra nổi

Một lời thương thôi cũng đã nguội ngắt cả rồi

Ở trên đồi vẫn chênh chao hàng gió thổi.

 

Mùa hạ trôi tháng bảy sẽ qua thôi

Con đường dốc vẫn uốn vòng lượn dốc

Tóc gió khô lá thông không thổi tốc

Xe đi rồi chiều hôm ấy một mình tôi.

Đồi Thiên Văn, Kiến An, đất Hải Phòng cái lần ấy

Thế rồi thôi…

 

 

 

Cùng chia sẻ bài viết này

Facebook