Chùm “Thơ tình Sa Pa” 1

Tôi không nghĩ rằng, mình đã viết nhiều thơ về Sa Pa đến như thế. Nếu như chỉ tính những bài thơ có chữ Sa Pa ở tên bài thơ thôi, thì đã tạm tìm ra 19 bài.  Đó là:
1. Phiên chợ tình Sa Pa
2. Lên Sa Pa cùng anh nỗi nhớ.
3. Tôi về nơi ấy Sa Pa
4. Sương xa phía ấy Sa Pa
5. Sa Pa chiều gió núi
6. Sa Pa sương sa
7. Một thoáng Sa Pa
8. Em ơi Sa Pa…
9. Sa Pa, mùa thu về
10. Sa Pa hương sắc nắng
11. Lộc trời Sa Pa
12. Đêm Sa Pa mùa đông
13. Có mùa hoa ấy Sa Pa
14. Chiều Sa Pa 1
15. Sa Pa tuyết
16. Sa Pa nhớ
17. Sa Pa buồn
18. Chiều Sa Pa 2
19. Sa Pa chiều mây trắng

Và hơn chục bài nữa sẽ tập hợp sau. Xin được gởi đến quý bạn đọc CHÙM THƠ VỀ SA PA gồm những bài dưới đây:

PHIÊN CHỢ TÌNH SA PA
Vũ Đan Thành

 

Chiều cuối tuần anh tới Sa Pa

Như muốn tìm lại một tình yêu đa mất

Anh đi trong nắng chiều tà ngây ngất

Chợ tình Sa Pa

Đâu xa

Chỉ thấp thoáng những áo chàm xanh biếc

Trên nương xuôi về phố thị

Không tiếng khèn du dương trầm mặc ngày nào

Những chàng trai thổi khèn

Đều bị người thương giữ hết cả rồi

Chợ tình vắng

Người tình cũng vắng

Giá như mà anh biết thổi

Biết đâu tìm người thương dễ hơn

Anh thả bước chân

Sa Pa

Phố vắng

Vắng tiếng khèn,

Vắng cả người thương

Chợt thấy em trên hè đường phố vắng

Đang như muốn chờ xe về hướng Lào Cai

Hay là nên ở lại hay về

Trời, sao giống anh chưa biết về hay ở

Anh tiến lại gần em cho cái nhìn của anh rơi

vào đôi mắt ấy

Và nhận thấy em

Quá trẻ trung hơn rất nhiều người anh đa gặp

Sa Pa

Hồn nhiên hơn ngơ ngác mắt lá chàm

Chợt có một chiếc xe khách tạt ngang

Từ từ đỗ lại

Vẫy chào

Em đưa mắt lên chiếc xe

Rồi như nhìn sang anh

Như muốn hỏi

Và bàn tay anh đa nhanh hơn cả lời anh nói vội

Đừng về

Nhanh đến nỗi

Cánh tay anh run lên bần bật,

Làn vai em cũng phải run theo

Xe chạy qua rồi bụi khẽ mờ phố núi

Sa Pa

Em vẫn tay trong tay anh còn run

Em ngước nhìn anh

Rồi nhìn theo tiếng chuông nhà thờ đang đổ

Tiếng chuông chiều ngân

Dài rặng núi

Hàm Rồng

Xanh

Hình như anh

Hay có tiếng khèn ai đang thổi

Tận nơi đâu xa lắm

Anh nào thấy

Chỉ thấy tim mình đập

Chẳng biết vì sao em trong tay anh

Để tiếng khèn đừng bay đi quá nhanh

Em lặng yên đi trong tay anh, cuối chiều hôm ấy

Anh chẳng nhớ ánh hoàng hôn trên đỉnh núi

mờ dần

Đêm vắng

Ánh mắt ai như hòa vào trong đêm tình tự

Lúc nào chẳng nhớ

Bước chân ai như đi như trong mơ

Phiên chợ tình

Sa Pa

Đêm ấy

Em chạm khẽ nhành cây vách đá

Anh khẽ chạm vào em trong đêm

Ngọt lịm

Đến bây giờ

Tiếng khèn ngủ rồi chỉ còn anh và em

Hơi thở

Còn nhớ không em

Chợ tình vắng

Sa Pa.
.

EM ƠI SA PA…

Vũ Đan Thành

 

Nghe nỗi nhớ về em

Dẫu trở mình rất nhỏ

Vẫn hiện về

Một ngọn gió ấy

Sa Pa.

 

Nắng như mật vàng lên

Màu nhung nhớ

Em ơi có khi nào em còn nhớ

Đến hay không?

 

Ngọn núi đá đã nghiêng từ khi đó

Từ cái lần

Ta đã gặp nhau

Núi vẫn thế

Nghiêng

Đắm nhìn Sa Pa sương đổ

Là tình anh gửi qua bao băng giá mùa đông.

 

Em lặng không

Để anh tìm

Băng qua ngọn núi biếc

Rừng đã qua bao mùa cây lá trút bay bay

Chỉ một nỗi nhớ thôi mà sao dài hun hút.

 

Xa quá rồi

Sương rơi rơi

Em ơi!

Quá xa rồi

Tuyết đổ

Vội

Sa Pa…
.

SA PA NHỚ

Vũ Đan Thành

 

Sa Pa phố vẫn giăng sương lạnh

Có thấy buồn đâu mà ướt mi

Phố đi chân núi màu lãng đãng

Ai nhớ một ai đến thẫn thờ.

 

Chờ hoài nào thấy cơn mưa đổ

Tiếng khèn trầm mặc đã đi xa

Người ơi thổ cẩm cho ta hỏi

Có lối nào không bước lên mây.
.

Ta nhớ năm nào đã tới đây

Hình như người ấy bước từ mây

Rồi gặp bên hồ Sa Pa đó

Cùng bước nhà thờ tay nắm tay.
.

Chẳng hiểu cái đêm phiêu bồng thế

Chẳng quen chẳng biết chẳng gọi tên

Dò dẫm bàn chân lên vách núi

Bàn tay ai nắm một bàn tay.

 

Rồi chợt giấc mơ như tan vỡ

Như là cơn gió lạnh vụt qua

Đã áp vào nhau cơn hối hả

Sa Pa nào có tiếng khèn ngân.

 

Người bước quay về đèn đường gọi

Ta rời hẻm núi phố đang chờ

Một đêm mất ngủ em có thế

Chuyến tàu sớm ấy mãi lắc lư.
.

SA PA CHIỀU MÂY TRẮNG
Vũ Đan Thành

Sa Pa cảnh sắc hiền hòa
Em lên nơi đó thành hoa núi rồi
Anh nơi đồng lúa chơi vơi
Nhìn theo heo hút núi đồi ngả nghiêng.

Chợ tình nơi đó còn thiêng
Em đi bỏ mặc niềm riêng trao người
Xinh tươi em đứng em cười
Anh buồn chết lặng cả mười con tim.

Hôm nao người ấy lim dim
Đưa câu ngọt lịm đắm chìm làn môi
Hôm qua người ấy đi rồi
Bỏ câu thơ lại một mai chẳng về

Biết đâu bị ngấm bùa mê
Hay là quên mất lời thề mùa đông
Cánh đồng anh gặt đã xong
Mà người mải miết mây giăng cuối trời.

Thế là quên chẳng nhớ lời
Để cho mây trắng mãi vời vợi xa…

 

PHIÊN CHỢ TÌNH SA PA
Vũ Đan Thành

 

Chiều cuối tuần anh tới Sa Pa

Như muốn tìm lại một tình yêu đa mất

Anh đi trong nắng chiều tà ngây ngất

Chợ tình Sa Pa

Đâu xa

Chỉ thấp thoáng những áo chàm xanh biếc

Trên nương xuôi về phố thị

Không tiếng khèn du dương trầm mặc ngày nào

Những chàng trai thổi khèn

Đều bị người thương giữ hết cả rồi

Chợ tình vắng

Người tình cũng vắng

Giá như mà anh biết thổi

Biết đâu tìm người thương dễ hơn

Anh thả bước chân

Sa Pa

Phố vắng

Vắng tiếng khèn,

Vắng cả người thương

Chợt thấy em trên hè đường phố vắng

Đang như muốn chờ xe về hướng Lào Cai

Hay là nên ở lại hay về

Trời, sao giống anh chưa biết về hay ở

Anh tiến lại gần em cho cái nhìn của anh rơi

vào đôi mắt ấy

Và nhận thấy em

Quá trẻ trung hơn rất nhiều người anh đa gặp

Sa Pa

Hồn nhiên hơn ngơ ngác mắt lá chàm

Chợt có một chiếc xe khách tạt ngang

Từ từ đỗ lại

Vẫy chào

Em đưa mắt lên chiếc xe

Rồi như nhìn sang anh

Như muốn hỏi

Và bàn tay anh đa nhanh hơn cả lời anh nói vội

Đừng về

Nhanh đến nỗi

Cánh tay anh run lên bần bật,

Làn vai em cũng phải run theo

Xe chạy qua rồi bụi khẽ mờ phố núi

Sa Pa

Em vẫn tay trong tay anh còn run

Em ngước nhìn anh

Rồi nhìn theo tiếng chuông nhà thờ đang đổ

Tiếng chuông chiều ngân

Dài rặng núi

Hàm Rồng

Xanh

Hình như anh

Hay có tiếng khèn ai đang thổi

Tận nơi đâu xa lắm

Anh nào thấy

Chỉ thấy tim mình đập

Chẳng biết vì sao em trong tay anh

Để tiếng khèn đừng bay đi quá nhanh

Em lặng yên đi trong tay anh, cuối chiều hôm ấy

Anh chẳng nhớ ánh hoàng hôn trên đỉnh núi

mờ dần

Đêm vắng

Ánh mắt ai như hòa vào trong đêm tình tự

Lúc nào chẳng nhớ

Bước chân ai như đi như trong mơ

Phiên chợ tình

Sa Pa

Đêm ấy

Em chạm khẽ nhành cây vách đá

Anh khẽ chạm vào em trong đêm

Ngọt lịm

Đến bây giờ

Tiếng khèn ngủ rồi chỉ còn anh và em

Hơi thở

Còn nhớ không em

Chợ tình vắng

Sa Pa.


LÊN SA PA CÙNG ANH NỖI NHỚ
Vũ Đan Thành

 

Lên Sa Pa cùng anh em nhé
Mùa đến rồi
Nắng nhớ em đang chao nghiêng đó
Cùng anh đi ngắm sương chiều lắng đọng
Em có nghe tiếng khèn đang vẫn gọi
Lên Sa Pa cùng anh
Nhé
Em yêu…

 

Sa Pa sáng nay sương giăng nỗi nhớ

Mình cùng nhau bước đi trong mây

Em lên đây

Lên Cổng Trời cùng anh

Để nhìn trời mây

Trắng xóa

Vây quanh

Thành phố vẫn đang vùi trong giấc ngủ

Bởi vì đêm tiếng khèn thức rất khuya

Chờ sương tan mình về bên Thác Bạc

Nơi tình yêu mê mải hát thì thầm

Có những lúc nhớ em nhiều

Thác đổ tràn ào ạt

Nỗi nhớ em

Tràn

Sa Pa

Sương sa…

 

Lên Sa Pa cùng anh

Em yêu

Nhé

Mùa gọi mùa cứ nối tiếp nơi đây

Sương vẫn giăng

Nắng vẫn mắc đỉnh đầu

Chiều vạt nhớ cứ nghiêng về phía núi

Gió se lạnh mùa thu còn vương lại

Hàm Rồng xanh

Nơi anh đã gặp em

Nhà thờ cũ hồ Sa Pa vẫn đó

Chợ tình vẫn đợi em mà sao mãi

Em không quay về

Anh nỗi nhớ

Em ơi…

 

Lên Sa Pa cùng anh em yêu nhé mùa này!
.

TÔI VỀ NƠI ẤY SA PA

Vũ Đan Thành

 

Tôi bước đi về nơi ấy

Sa Pa sương trắng nhớ mong

Phố dường như thu nhỏ lại

Chẳng ai chợt nhận ra mình.

 

Cái ngày tôi xa nơi ấy

Bùi ngùi thoang thoáng mơ xa

Biết người ngày xưa còn nhớ

Một người tôi cũ hay không.

 

Mùa đông chỉ còn sót lại

Chút gì như nhớ như mong

Ra đi trong chiều xuân ấy

Nắng rơi nhàn nhạt cuối trời.

 

Muốn nói cùng em một lời

Lại thôi biết khi nao gặp

Nhìn em lạc đi ánh mắt

Thoảng đâu ngần ấy mùa trôi.

 

Người đi chân trời xa ngái

Người về sương trắng nhớ mong

Biết là thời gian không đợi

Sao mà sao nhớ khôn nguôi.

 

Sa Pa lưng chừng phố núi

Xa xa ngọn núi cúi đầu

Hôm nay có người xưa cũ

Tìm em sương trắng bao la.

 

SƯƠNG XA PHÍA ẤY SA PA

Vũ Đan Thành

 

Nương xa sau rừng lá

Người con gái áo chàm

Sắp đi lấy chồng xa

Mãi Sa Pa phố thị.

 

Ngậm ngùi lời biệt ly

Đừng nhớ em làm gì

Bố mẹ trót gả rồi

Hai phiên chợ nữa thôi.

 

Anh đừng buồn anh nhé

Nói xong em quay đi

Nhìn nhau qua đỉnh núi

Bóng mờ dần sương sa.

 

Em đi rừng thay lá

Áo chàm ơi dịu dàng

Nương xa thành xa mãi

Thế rồi em xa mãi.

 

Nương xa rồi vắng em

Còn cái buồn ở lại

Rừng xanh thì xanh mãi

Lối về mình anh thôi.
.

SA PA CHIỀU GIÓ NÚI

Vũ Đan Thành

 

Ngược chiều lên mây trắng

Gió trôi về mênh mông

Ngược con đường lên núi

Đỉnh chiều sao chơi vơi.

 

Sa Pa hồn trong tôi

Của một thời biết nhớ

Thương một màu vời vợi

Chiều sương sa gió thổi.

 

Núi bồng bềnh trên mây

Mây hay chùm hoa trắng

Đang mơ màng chiều nay

Gió đừng mải miết bay.

 

Người ta thương ở đó

Chiều Sa Pa ngọn gió

Người thương ta ở đó

Gió ơi dừng chốn đây.

 

Sa Pa chiều gió núi

Có một người nhớ thương…

 

SA PA SƯƠNG SA

Vũ Đan Thành

 

Đá và núi

Xanh

Rừng chiều và phố

Lá và hoa

Sương sa Sa Pa

Mùa cũ đã qua

Tháng ba tháng bảy

Đêm lạnh lặng thầm

Ngủ trong nỗi nhớ

Lặng im.

 

Gió khẽ im lìm

Gió lim dim

Thổi qua bờ vai núi

Núi gục đầu

Sương đẫm ướt ngực non

Mây bồng bồng trăng trắng

Mờ sương

Em người thương

Đã quên tôi rồi

Độ ấy.

 

Sa Pa ngày nào

Chẳng có sương sa

Bay bay

Ngày nào Sa Pa em đâu thiếu

Người tình tặng hoa

Thả từ đỉnh núi xa

Em có còn chờ đó không

Hay vẫn nhớ

Còn nhớ gì tôi

Đã cũ rồi.

 

MỘT THOÁNG SA PA

Vũ Đan Thành

 

Đường chiều một thoáng Sa Pa

Gặp mầu sương trắng như xa như gần

Thấy dòng suối mát trong ngần

Có hoa mận nở mùa xuân bạt ngàn.

 

H’mông thiếu nữ áo chàm

Tay xòe tung váy ngẫn ngần đôi chân

Noọng ơi cho hỏi đã gần

Về bản Cát Cát mỏi chân quá chừng.

 

Cái mày Hà Nội thật không

Đi đường lạc lối hay đang tìm nhà

Đường về Cát Cát còn xa
Mỏi chân có chịu theo ta về cùng.

 

Ở cùng nồi có cái vung

Ở chung có cái chăn bông đắp cùng

Làm sao đỏ mặt phừng phừng

Hay sốt lạ nước cái vùng núi non.

 

Cái tao gái chửa có con

Xuân xanh đương độ vừa tròn đôi mươi

Gặp mùa hoa mận xinh tươi

Ở đây không cưới chỉ cười… hồn nhiên.

 

8. EM ƠI SA PA…

Vũ Đan Thành

 

Nghe nỗi nhớ về em

Dẫu trở mình rất nhỏ

Vẫn hiện về

Một ngọn gió ấy

Sa Pa.

 

Nắng như mật vàng lên

Màu nhung nhớ

Em ơi có khi nào em còn nhớ

Đến hay không?

 

Ngọn núi đá đã nghiêng từ khi đó

Từ cái lần

Ta đã gặp nhau

Núi vẫn thế

Nghiêng

Đắm nhìn Sa Pa sương đổ

Là tình anh gửi qua bao băng giá mùa đông.

 

Em lặng không

Để anh tìm

Băng qua ngọn núi biếc

Rừng đã qua bao mùa cây lá trút bay bay

Chỉ một nỗi nhớ thôi mà sao dài hun hút.

 

Xa quá rồi

Sương rơi rơi

Em ơi!

Quá xa rồi

Tuyết đổ

Vội

Sa Pa…


SA PA, MÙA THU VỀ

Vũ Đan Thành

 

Sa Pa thu đã đến rồi

Heo may ngấp nghé ven đồi bậc thang

Sương còn trong sớm mơ màng

Đợi ai rắc nắng nhuốm vàng mộng mơ.

 

Sa Pa thu có nên thơ

Mà sao sương sớm vẫn mơ với màng

Làn sương nhè nhẹ miên man

Mùa thu sao cứ ngỡ ngàng bước chân.

 

Ơi người thiếu nữ gót trần

Lên nương từ sớm bần thần ngóng ai

Trên non có một chàng trai

Thổi khèn lại sợ mùa xuân bay về.

 

Sương đừng giăng mắc say mê

Điệu khèn đừng để lạc về xa xôi

Tiếng khèn muốn thổi lại thôi

Nhỡ cơn gió cứ rối bời người ơi.

 

Lúa nương xanh tốt bời bời

Chàng trai cô gái đang ngồi bên nhau…


SA PA HƯƠNG SẮC NẮNG

Vũ Đan Thành

 

Sa Pa trong sắc nắng

Xuân đã về phải không

Phiên chợ sớm đông thế

Em đang ở nơi nào?

 

Trên đồi cao mơ mận

Đang nhú nụ xinh tươi

Chàng trai người Kinh ơi

Đố anh tìm nổi đó?

 

Sao mà em làm khó

Anh sẽ lên núi cao

Trời trong xanh mây gió

Có thấy em đâu nào?

.
Hôm nay là thứ bẩy

Hẹn ngày mai cơ mà

Nhưng hôm nay nắng đẹp

Đường cao tốc nhanh rồi.
.

Nhớ em không chịu nổi

Đi vội chuyến xe đêm

Sa Pa hương sắc thắm

Em ơi, đang nơi đâu?

(Hú ú ú ú ú….)


LỘC TRỜI SA PA

Vũ Đan Thành

 

Vín vào mé núi chơi vơi

Đường lên mây trắng Cổng Trời Sa Pa

Sương sa chìm ngập sương sa

Núi cao

Trời thấp

Mây sà

Xuống đây.

Chiều hay ban sớm nơi này

Mây bay kín nẻo sương dày mênh mang

Bốn mùa lãng đang mây giăng

Trắng như

Bóng nắng

Bay ngang

Đâu rồi.

Sa Pa đồi núi xa xôi

Con đường uốn lượn trắng trời mây bay

Ai đi nơi đó có hay

Đừng quên

Uống giọt

Sương mai

Lộc trời.

 

ĐÊM SA PA MÙA ĐÔNG

Vũ Đan Thành

 

Đêm Sa Pa giá lạnh

Ai chạnh lòng ai nhớ đến không

Đêm Sa Pa mùa đông gió thổi

Cây rùng mình

Run đêm giá lạnh Sa Pa.

 

Chiều khuất sau nhà thờ sau núi đá

Đêm không trăng sao và sương sa

Bởi ta trót thương nhau lần đầu gặp gỡ

Và nỗi nhớ màu đêm ẩn hiện lạ lùng

Em trong vòng tay Sa Pa đêm ấy anh thương.

 

Hạt mưa bụi rơi lúc nào không biết nữa

Gió lạnh lùng nhớ đêm

Mùa đông…

Tình Sa Pa gió gọi em giá lạnh

Đã lần nào đâu anh đã gặp lại em.

 

Cái đêm ấy mưa đâu nhiều như thế

Chỉ nhẹ nhàng thoang thoảng

Thoáng nhớ nhung

Đêm đổ xuống lưng chừng cơn gió thổi

Mùa đông Sa Pa và màu núi rất gần thôi…

 

CÓ MÙA HOA ẤY SA PA

Vũ Đan Thành

 

Có mùa hoa ấy tháng ba

Nở rồi lại rụng Sa Pa hôm nào

Tiếng khèn đêm ấy nao nao

Giấc mơ rồi cũng bay vào chiêm bao.

 

Em ơi hương sắc hoa đào

Mùa xuân chợt đến năm nào hẹn nhau

Một vùng bay gió về đâu

Để cho trắng nhớ trắng màu Sa Pa.

 

Dường như là mới hôm qua

Hôm nay nhẹ bước tháng ba lúc nào

Núi cao gió lượn trên cao

Vẫn mùa mây trắng chênh chao xa mờ.

 

Vẫn là mơ một bến mơ

Vẫn màu hoa nở giấc mơ bay rồi…

 

CHIỀU SA PA 1

Vũ Đan Thành

 

Chiều Sa Pa nắng rơi xuống phố

Hàm Rồng xanh núi tựa vào mây

Gió chiều dìu dịu ngất ngây

Đằng tây nghiêng bóng rừng cây xạc xào.

 

Phố chiều hạ sắc màu thổ cẩm

Ánh hoàng hôn đầm đẫm hơi sương

Này cô thiếu nữ Hơ Mông

Rảo chân về bản chiều đang tắt dần.

 

Lắng nghe gió rừng xa thổi lại

Nhìn sương rơi cảnh sắc nhạt nhòa

Về đi thổ cẩm đóa hoa

Sương đang sà xuống sương sa phố dài.

 

Tiếng khèn chợ đâu còn trong trắng

Lời tỏ tình âm vọng bán mua

Về thôi kẻo gió lạnh lùa

Về cùng anh nhé đợi mùa lên nương.

 

Chiều Sa Pa sương sa trắng xóa

Con đường về lấp lóa mùa hoa

Tình ai hương sắc lời ca

Đừng cho nhòa nhạt Sa Pa tiếng khèn.

.

SA PA TUYẾT  

Vũ Đan Thành

 

Đã muộn rồi chăng sương khói bay?

Sa Pa chiều xuống gió không hay

Ngày về một thoáng cơn mộng mỵ

Nhớ tiếng ai cười… tan giá băng…

 

Mùa đông sao vội trắng nơi nơi?

Giá lạnh giăng mơ khắp núi đồi

Chiều nhớ nhau chăng lòng vời vợi

Ngọn gió biết buồn… như cánh chim…

 

 

SA PA NHỚ

Vũ Đan Thành

 

Sa Pa phố vẫn giăng sương lạnh

Có thấy buồn đâu mà ướt mi

Phố đi chân núi màu lãng đãng

Ai nhớ một ai đến thẫn thờ.

 

Chờ hoài nào thấy cơn mưa đổ

Tiếng khèn trầm mặc đã đi xa

Người ơi thổ cẩm cho ta hỏi

Có lối nào không bước lên mây.
.

Ta nhớ năm nào đã tới đây

Hình như người ấy bước từ mây

Rồi gặp bên hồ Sa Pa đó

Cùng bước nhà thờ tay nắm tay.
.

Chẳng hiểu cái đêm phiêu bồng thế

Chẳng quen chẳng biết chẳng gọi tên

Dò dẫm bàn chân lên vách núi

Bàn tay ai nắm một bàn tay.

 

Rồi chợt giấc mơ như tan vỡ

Như là cơn gió lạnh vụt qua

Đã áp vào nhau cơn hối hả

Sa Pa nào có tiếng khèn ngân.

 

Người bước quay về đèn đường gọi

Ta rời hẻm núi phố đang chờ

Một đêm mất ngủ em có thế

Chuyến tàu sớm ấy mãi lắc lư.


SA PA BUỒN

Vũ Đan Thành
.

Sa Pa buồn cũng như thương

Bởi lòng đã trót vấn vương mây chiều

Giọt sương vướng mắc phiêu diêu

Người ta yêu đến đánh liều bước chân.
.

Đi thâu đêm những bâng khuâng

Mà không thể gặp người thương đợi người

Bao nhiêu từng nỗi rối bời

Ai đem rắc cả mù trời sương bay.

 

Ẩn mờ xa những hàng cây

Nhấp nhô rặng núi đằng tây Hàm Rồng

Mưa không tuôn chỉ giăng sương

Rắc thương vào nhớ trải lòng lên mây.
.

Sa Pa thanh vắng cỏ cây

Ở đây se lạnh gió ngây ngây buồn..

 

CHIỀU SA PA 2

Vũ Đan Thành

 

Chiều còn nỗi nhớ trong tôi

Mùa thu như sắp xa rồi phải không

Nắng còn rơi xuống đồi nương

Sương sa giăng mắc chiều đang mờ dần.

 

Bước chân ai níu bàn chân

Bóng ai trôi dưới mây ngàn giăng giăng

Có người còn nhớ ta chăng

Ngày nào đã hẹn chặng đường xa xôi.

 

Chiều sương rơi rụng tơi bời

Sương rơi mờ phố rụng đầy mái hiên

Nhà thờ chuông vẫn lặng yên

Hình như người đó đã quên ta rồi.

 

Sa Pa từng đã rối bời

Lỡ câu ước hẹn mây trôi ngập buồn

Sương chiều mờ ảo ngọn nguồn

Tôi đang

Trôi

Dưới phố buồn

Mình tôi…

.

SA PA CHIỀU MÂY TRẮNG

Vũ Đan Thành

Sa Pa cảnh sắc hiền hòa
Em lên nơi đó thành hoa núi rồi
Anh nơi đồng lúa chơi vơi
Nhìn theo heo hút núi đồi ngả nghiêng.

Chợ tình nơi đó còn thiêng
Em đi bỏ mặc niềm riêng trao người
Xinh tươi em đứng em cười
Anh buồn chết lặng cả mười con tim.

Hôm nao người ấy lim dim
Đưa câu ngọt lịm đắm chìm làn môi
Hôm qua người ấy đi rồi
Bỏ câu thơ lại một mai chẳng về

Biết đâu bị ngấm bùa mê
Hay là quên mất lời thề mùa đông
Cánh đồng anh gặt đã xong
Mà người mải miết mây giăng cuối trời.

Thế là quên chẳng nhớ lời
Để cho mây trắng mãi vời vợi xa…

(Ảnh st)

 

 

Cùng chia sẻ bài viết này

Facebook