Chùm thơ đất Trà Vinh

(Miền quê Trà Vinh – Ảnh Vũ Đan Thành)

  1. Miền Trà Vinh
    Vũ Đan Thành

    Đất Trà Vinh tôi có bảy người em đang ở đó
    Rời quê quá lâu rồi đất Bắc, Hải Dương
    Tìm về đây để những cây dừa liền cội
    Trên quê cha đất tổ xứ Càng Long
    Miền Trà Vinh con nước chảy xuôi dòng.
    .
    Mấy đứa em về cùng ba cùng mẹ
    Nay đã tròn bốn mươi năm cách xa
    Cô cùng chú bên nấm mồ xanh yên nghỉ
    Đốt nén nhang thăm người từng đã bế bồng tôi.
    .
    Gió trong chiều
    Cuối tháng mười đương thổi nhẹ
    Tôi nhìn nấm mồ úa ngả rêu phong
    Nhớ một lần và cũng là lần cuối
    Cô chú về thăm quê ngoại, Hải Dương…Rời quê mẹ các em tôi còn rất nhỏ
    Trên chuyến xích lô
    Hồn nhiên vẫy tay chào
    Thị xã ngọt ngào nơi một miền quê ngoại
    Mấy đứa giờ còn nhớ không
    Con đường đi học ngày nào.

    Đất Trà Vinh những năm dài lặn lội
    Rồi cuộc sống trôi qua
    Không ồn ào quá đỗi
    Và những năm dài tĩnh lặng bóng dừa xanh
    Bao nhọc nhằn đã đi qua cùng gian khó.

    Các em tôi mỗi người một căn nhà
    Tôi chỉ có mỗi hai ngày gặp gỡ
    Ngày đầu tiên vừa ra mộ thắp nén nhang
    Người Trà Vinh tình quê thắm thiết
    Đất Trà Vinh còn bao nỗi ngổn ngang…
    .

    2. Dạo phố Trà Vinh
    Vũ Đan Thành

     

Hôm nay chả thích xe ôm
Bàn chân hỏi cafe ôm chỗ nào (he he)
Phố phường thoáng đãng mưa rào
Lúc thì nắng chợt nắng ào chói chang.

Một mình chân bước lang thang
Dọc đường Lê Lợi đi ngang nhà thờ
Nguy nga tiếng vọng ngẩn ngơ
Vi vu tiếng gió tiếng tơ bổng trầm.

Bước vào một chốn thanh âm
Thánh ca veo vút một dàn đồng ca
Đều đều giọng nói đức cha
Con chiên quỳ gối ngân nga đáy lòng.

Đợi chờ buổi lễ đã xong
Bên trong yên ắng tường vòng nguy nga
Đi trong thanh vắng mưa sa
Dường như thức dậy trong ta cõi thiền.

Mưa vừa tạnh dứt nắng lên
Cafe Linh Yến mãi bên phố dài
Vào đây mỗi chứ chẳng hai
Nhâm nhi vào mạng online một hồi.

Cafe mát dịu mình thôi
Vội vòng lại phố sáng nay gần nhà
Rẽ luôn thăm chợ phường ta
Dọc theo phố hẹp cạnh nhà đêm qua.

Miền Tây hoa quả hương hoa
Thấy bông điên điển phô ra sắc vàng
Rau xanh xanh mướt ruộng làng
Về đây hương sắc nhuốm vàng lối đi.

Chắc là lẩu cá trưa nay
Có màu hoa sắc hương bay cánh đồng
Mùa này mưa cứ thong dong
Bất ngờ mưa tạnh vừa xong một bài.

Ai zề thành phố mưa rơi
Đợi chờ một chút nắng thời bừng lên…

3. Ao Bà Om
Vũ Đan Thành

Ao Bà om
Chiều mưa chợt
Những hàng cây
Vừa ướt lá
Tôi vừa vội
Vòng xe qua
Giữa mùa nay
Chiều vẫn thế.

Chờ cơn mưa
Đang ngắt hạt
Chiều sương bạc
Ánh mơ màng
Phố Trà Vinh
Vẫn rộn ràng
Những con đường
Chiều xe cộ.

Góc hồ đó
Hàng cây sao
Xanh biếc lá
Gió nhẹ đưa
Ao Bà Om
Nhìn vuông vức
Trong hun hút
Bóng mưa mờ.

Không đợi chờ
Không hẹn ước
Tôi đi tìm
Trong tiềm thức
Ở một nơi
Không ký ức
Miền mới thức
Dậy trong tôi.

Ở một nơi
Còn cất giấu
Điều thần bí
Chưa gọi tên
Ao Bà Om
Chiều mới đến…
(Ao Bà Om cách trung tâm thành phố chừng 5 km, được coi là địa danh nổi tiếng của Trà Vinh)

 

  1. Sự tích ao Bà Om, Trà Vinh

Vũ Đan Thành
 

Có một câu chuyện lạ
Tôi nghe kể chiều nay
Ao Bà Om nổi tiếng
Xứ miền Tây, Trà Vinh.

Chuyện ngày xưa ngày xửa
Có hai đoàn thuyền thợ
Chuyên đào đất vá trời
Đội nam và đội nữ.

Thi đào ao, ai tài.
Bên nữ đào miệt mài
Bên nam thì hùng hục
Như ăn sống nuốt tươi.

Đào thâu đêm suốt sáng
Tính từ lúc bình minh
Ao rộng và sâu hơn
Sẽ là người thắng cuộc.

Đến chiều tà hôm đó
Đội nam chắc thắng to
Nên từ từ chả lo
Rượu chè, đêm đào tiếp.

Nữ vẫn đào mải miết
Nghỉ ăn, lại làm ngay
Trời phật thấy thương thay
Nam thi cùng với nữ.

Làm sao thắng nổi đây
Trời phật bèn gọi trăng
Nhô cạnh ao đội nữ
Dưới ánh trăng vàng rủ.

Chị em đào hăng say
Phía đội nam tối sẫm
Cả đội say tít mù
Ngủ luôn gần tới sáng.

Đến khi trăng tắt ánh
Vừng đông đã hiện dần
Ao Bà Om sâu rộng
Gấp mấy lần ao Ông.

Đội nam thì chưng hửng
Cúi đầu nhận phần thua
Thế là từ khi đó
Nữ không phải hỏi chồng.

Không cần phải hồi môn
Đàn ông buộc hỏi vợ
Lễ rước dâu đàng hoàng
Ngược lại xưa từng đã.

Nhờ kiên trì, vất vả
Phụ nữ đã vùng lên
Đến ngày nay thiên hạ
Lũ lượt ao Bà Om.

Còn ao Ông gì đó
Bé, chẳng thèm nhớ tên
Khi phụ nữ vùng lên
Chung tay thành tất cả.

Chớ coi thường nữ nhá
Này hỡi cánh đàn ông…
.

  1. Quán nhậu Trà Vinh
    Vũ Đan Thành

Tui đang uống rượu nghĩ thơ
Nhưng mờ trong bụng lại mơ… zề nhà
Đang cùng tụi nó khề khà
Nghĩ cơn gió bấc ở nhà tràn qua.

Tui vừa xơi một loài hoa
Cái bông điên điển vàng xòa lung linh
Ở miền quê ấy Trà Vinh
Những dòng sông nước rùng rình trôi trôi.

Ngoài trời mưa cứ mải rơi
Mấy thằng em cứ nâng ly chuốc hoài
Rượu vào lời nói rào rào
Bạn bè tụi nó hổng dzô như mình.

Ban đầu cứ tưởng Trà Vinh
Một hai ba chớ cạn tình để nguyên
Hóa ra đất ấy cũng hiền
Rượu uống chừng mực đủ hồn lâng lâng.

Này ông bạn rượu Hải Dương
Các ông liệu có nên không hết mình
Đừng cho cuộc rượu tàn canh
Uống như nước lã mới thành… anh Hai.

 

  1. Con sáo bên sông
    Vũ Đan Thành

(Viết cho cô em, nhưng mà em chả bao giờ biết đến thơ cả. Thôi đăng lên cho những ai cùng cảnh ngộ)
Lỡ rồi sáo chẳng sang sông
Ở nhà với mẹ lấy chồng chẳng đi
Đất Càng Long với mùa thi
Sáo đi dạy học cấp hai An Trường.

Trà Vinh thị xã phố phường
Ba làm thợ điện mỗi phương mỗi người
Vô tình một chốn đôi nơi
Cách nhau một chặng đủ dài truân chuyên.

Thương con thuyền mãi chồng chềnh
Thương đàn em nhỏ gập ghềnh đò đưa
Nhớ quê từ mãi miền xa
Hải Dương đất lúa theo ba miệt vườn.

Bao năm chỉ nhớ ngọn nguồn
Sáo thương mẹ con sáo buồn chẳng bay
Mải trông nom má yếu gày
Các em bận học tháng ngày xa quê.

Nắng nôi lận đận trưa hè
Tuổi xuân dần cũng ngả về hoàng hôn
Nắng mưa mãi cũng phải sờn
Tháng năm thời cũng phai mòn nét duyên.

Lỡ thì một thuở thuyền quyên
Sáo giờ vẫn vậy đã quên lời nguyền
Cái duyên là mẹ cho em
Phận đời nào muốn đường duyên vẹn tròn.

Giờ đây ngày tháng đã mòn
Sáo không bay nữa đâu còn ước mong
Sáo đang nơi ấy ven sông
Sáo không có chồng sáo có buồn chăng…

 

  1. Trên chuyến xe đò

Vũ Đan Thành

 

Đi trên một chuyến xe nôi

Chuyển nhanh bưu điện chừng mười khách thôi

Cạnh bên cô gái đôi mươi

Sinh viên sư phạm về chơi cuối tuần.
.

Chuyến xe rung lắc rần rần

Ngoằn ngoèo vài chữ thơ vần chép vui

Xe đi sớm khách ngủ vùi

Mấy lần cô bé tựa vai dúi đầu.
.

Bé ơi, bé chẳng biết đâu

Ngồi bên là một cũng ngầu nhà thơ

Sớm nay ổng tới Cần Thơ

Tìm con sóng vỗ chân cầu Cái Răng.

Chuyến xe thi thoảng lắc sàng

Ngỡ như con sóng vỗ ngang mạn thuyền…
.

  1. Xe chuyến Trà Vinh
    Vũ Đan Thành
     

Chú zề đâu đó chú ơi
Mình về chợ nổi Cái Răng thôi mà
Chú cho xin vé đò phà
Xe men tới đó chú nha hổng zào.

Phải thêm một cuốc xe đò
Chừng hai cây số là vừa đến nơi
Trà Vinh đáp chuyến xe nôi
Lơ xe tuổi trạc bốn mươi dãi dầu.

Vậy mà chú chú về đâu
Đầu mình bạc trắng tưởng ngầu sáu mươi
Kiểu này mấy bé thiếu nhi
Gọi ông chính xác mấy mười phần trăm.

Độ chừng tiếng rưỡi Cái Răng
Đầu tiên tìm quán làm tăng gội đầu
Xong rồi tính chuyện đi đâu
Về đâu còn lựa theo chiều nắng mưa…

 

 

 

 

 

 

 

Cùng chia sẻ bài viết này

Facebook