(Ảnh st)
CỘI NGUỒN
Vũ Đan Thành
Khi mẹ sinh ra ta
Cha còn đang cày ruộng
Chợt như nghe tiếng khóc
Cha vội chạy về nhà.
Niềm vui làm vỡ òa
Khơi nguồn từ ta đó
Cha nuôi ta hạt lúa
Mẹ cho bầu sữa tiên.
Ta lớn như mầm cây
Mẹ từng ngày chăm bẵm
Cha bồng trên vai áo
Cho ta nhìn trời cao.
Ta thấy đàn én chao
Là mùa xuân đến đó
Trời cho ta ngọn gió
Cùng tia nắng ngọt lành.
Lúa gọi bánh chưng xanh
Trăng lưỡi liềm đầu tháng
Em đôi môi mọng ngọt
Anh nồng nàn yêu thương.
Cội nguồn là quê hương
Mẹ cha nuôi khôn lớn
Dù muôn phương muôn ngả
Đừng quên nhé cội nguồn.