Thơ viết cho người thợ đá
Vũ Đan Thành
.
Những người thợ đá
Chẳng bao giờ phải gồng mình lên hối hả
Nắng và mưa, công việc vẫn thế thôi
Những ngày hè cũng có khi xoay trần
Mồ hôi đầm đẫm
Những ngày mùa đông
Bụi bặm
Rét hanh khô.
Họ vẫn lầm lỳ chế tác
Thành quả của họ bày ra trước mặt
Khách đến mua sờ nắn
Trả tiền công
Hồn tác phẩm lắng chìm vào gam đá
Niềm vui hòa vào cùng những ván bài tá lả
Và cả trong chai rượu
Ngấm men say.
Những câu thơ viết dành cho chính họ
Chẳng bận lòng
Nâng chén rượu đắng si mê
Nếu có bán cả một tập thơ
Cũng chẳng bằng tiền
Đủ mua ông phỗng đá
Nói gì mua một tượng nhân mã dáng Tây phương
Có khi cũng chẳng bằng con chó đá đứng vệ đường.
.
Người thợ đá cũng cả đời không thèm đọc
Những câu thơ tình xa lạ
Thứ hào hoa
Người viết thơ lại cứ hay mơ về hoa
Ngỡ thơ mình đang tung bay cất cánh
Vút lên cung trăng hay sao hỏa
Mãi xa vời
Và nhuận bút
Ánh sao băng rơi lại
Vụt lóe lên
Rồi tắt lụi giữa trần đời.
.
Thơ viết mình và cho người thợ đá
Mấy câu thôi…