Thơ

Thơ
Vũ Đan Thành

Câu thơ mang anh ra khỏi cõi mộng tình
Đến một nơi có những cơn mơ lạ
Toàn những hình bóng khác
Thơ dẫu chút muộn phiền
Cũng không làm tan nát cõi mùa đông.

Thơ đưa anh qua nơi tuyệt sắc mỹ miều ảo vọng
Chong lên ngọn lửa tình e ấp cuối tàn thu
Màu của nắng
Màu của mây, của mưa và gió
Màu của những sắc hoa không nhàu nhĩ
Trước mùa đông

Câu thơ đưa về miền mênh mông
Hoa trắng xóa
Cánh chim
Mây
Gió
Mưa và…

Những hoàng hôn chiều về buông nắng muộn
Ước và mong
Theo gió cuốn trôi đi
Những cuộc tình thiên di, bờ mi đọng
Còn lại với bóng mình
Hiện hình trong câu chữ giấc mơ xa.

Thu buồn bóng rủ cõi mơ hoa
Câu thơ như con thuyền đang trôi bờ bến lạ
Còn đời có khi là dòng sông thực ảo
Thơ rồi cũng trôi về trong cõi mơ cõi nhớ
Mông lung mộng mỵ nhạt nhòa…

Cùng chia sẻ bài viết này

Facebook