Thành phố nhớ
Vũ Đan Thành
.
Thành phố ào ạt nhớ
Màu hoa trắng như mơ
Nhớ hoài vệt nắng cũ
Nhiều như thể… dại khờ.
Thành phố hóa bài thơ
Từ khi trăng sáng tỏ
Từng bao đêm mất ngủ
Bởi áng mây giăng mờ.
Đã từng ai mắc nợ
Phố về xa lắc lơ
Bóng chiều như héo rũ
Bay màu hoa phật phờ.
Phố đã vào mùa nhớ
Dạt dào bến mong chờ
Thành phố như cơn lũ
Ầm ào hồn hoang sơ.
.
Thành phố bung cơn gió
Không dịu dàng, lửng lơ
Nơi đó giữa mùa thu
Chạnh lòng câu hẹn lỡ.
Đâu phải tình dang dở
Nào phải ai hững hờ
Nào phải câu tình tự
Mà mãi làm ngẩn ngơ…