Một góc quê mình

(Ảnh st)

Một góc quê mình                                

Vũ Đan Thành

 

Quê mình ngày xưa in bóng

Sông Đào nhỏ nhoi sóng lắng

Long Máng rộng dài phẳng lặng

Hàng phi lao tự bao giờ.

 

Nền chùa Hoa Mai vụn vỡ

Giếng sâu rau muống bơi đầy

Ngôi chùa chiến tranh sót lại

Một gò đất trống nhấp nhô.
.

Xung quanh lững lờ cơn gió

Ba Dành, đồng Vịt, đồng Công

Xa hơn ruộng đằng Ba Tổng

Cả năm chiêm trũng mỗi mùa.

 

Bên này đồng May, đồng Nứa

Liền kề những mấy ao sâu

Một thời cắt cỏ chăn trâu

Đêm hè đánh khăm, cất vó.

 

Trăng hồi xưa sao sáng tỏ

Nước ao ngày ấy trong veo

Cấy trồng hợp tác hững hờ

Rau xanh, dưa lê, dưa bở.
.

Sau rồi chia ruộng be bờ

Còn nhớ ngày xưa cái thuở

Một thời bọn trẻ cá cua

Khói chiều ven đê nghi ngút.

 

Đốt lò những quả phi lao

Nướng khoai thơm lừng ngọn gió

Những chiều mùa đông héo cỏ

Cánh đồng giờ như bé nhỏ.

 

Ngừng trôi dòng nước sông Đào

Long Máng lấp không còn nữa

Đã xong sừng sững ngôi chùa

Xóm làng giờ đây khác hẳn.
.

Lối về vẫn uốn quanh quanh

Ruộng đào vẫn xanh vời vợi

Gặp nhau rộn ràng chào hỏi

Mặt đường khác phố là bao.
.

Đồng xưa mãi là nỗi nhớ

Gia Xuyên sắp vào thành phố

Xóm Bòng, làng Tâng tôi đó

Chuông chùa thả giọt ngân nga…

 

 

Cùng chia sẻ bài viết này

Facebook