Mùa đông trôi, dòng sông
Vũ Đan Thành
Mùa đông chưa mùa đông
Dòng sông chiều mênh mông
Bồng bềnh mùa hư không
Đã tàn chưa mùa trăng.
Đã rụng rồi màu nắng
Lung linh màu hoa trắng
Bên bờ sông chiều vắng
Chạnh lòng con nước trôi.
Những mùa đông về cuối
Cơn gió chiều vời vợi
Mây không còn bối rối
Nhạt nhòa mùa đi qua.
Bến bờ cây cỏ hoa
Nhắc người đi xa mãi
Cánh buồm nào khắc khoải
Gió lạnh buồn cô liêu.
Có những chiều xa ngái
Như chiều nào tê tái
Có những đêm trăng dại
Mùa đông dòng sông mơ.
Có một chiều bài thơ
Có dòng sông vẫn nhớ
Có mùa đông chờ đợi
Có mùa đông xa vời…