(Ảnh st)
Một thời bím tóc
Vũ Đan Thành
Ký ức bỗng ùa về một thuở lá xanh xao
Hôm nay rụng sau hàng cây vàng lá
Có một thời ta đi qua mùa hạ
Nhớ tiếng ve ngân xao xác những kỳ hè.
Có một thời say bím tóc đến mài mê
Ai bắt gặp ánh mắt thầm ngây dại
Có một chiều em đi rồi xa ngái
Tôi bước chân lên giảng đường đó không em.
Nhớ làm chi mãi chiều không hò hẹn
Con đường đi qua không còn vết xe lăn
Dẫu có tìm về bóng hoàng hôn dần lặn
Còn mùa đông vành trăng lạ đơn côi.
Có một thời xa quá đến xa xôi
Tôi và em gần nhưng mà xa lắm
Có những lúc lòng ước ao sâu thẳm
Chẳng còn gì ngăn cách tấm bảng đen.
Không lỡ hẹn nào có chi đâu hò hẹn
Bím tóc ra trường em xao xuyến lắng trong tôi
Ký ức một thời
Giảng đường ấy
Mãi chơi vơi…