Không thể

Không thể
Vũ Đan Thành

 

Em không thể quán cafe phố vắng
Có anh ngồi đang khao khát nhớ mong
Em không thể những ngày nao đã hẹn
Bóng mây chiều u uất phía xa xăm.

 

Em không đến anh đừng chờ chiều thăm thẳm
Lỡ hẹn nhau rỗi lỡ cả những trăm năm
Em không thể, anh hiểu lòng em nhé
Chia tay nhau không lần cuối ngước nhìn.

 

Những cuộc tình giây phút yếu con tim
Chẳng thể bên nhau đã mái đầu tóc trắng
Em không thể quán cafe nồng ấm
Với một người không có mặt đêm nay.

 

Em không thể đưa bàn tay vẫy gọi
Biết hằng đêm anh bên người ấy buồn chi
Như đêm nay có một người đàn ông khác
Tin vào em không một chút nghi ngờ.

 

Em không thể ngày xưa mình đã hẹn hò
Mỗi lần gặp rồi như chẳng thể rời xa…

 

 

Cùng chia sẻ bài viết này

Facebook