Hồ Vị Xuyên cuối mùa
Vũ Đan Thành
Vị Xuyên chừng đã cuối mùa
Bóng mưa khe khẽ lưa thưa giọt sầu
Đất trời nắng gió giãi dầu
Mưa ngâu dường đã rầu rầu buồn vui.
.
Hôm nay giời đất sập sùi
Bài thơ hôm ấy ngậm ngùi tới nay
Vị Xuyên mặt nước lung lay
Sáng nay khe khẽ nhẹ bay bồi hồi.
.
Hạ như chừng sắp tàn rồi
Cảnh buồn hỏi những giọt rơi cuối mùa
Thành Nam một thuở gió đưa
Thi nhân lạc bước cũng vừa gần thôi.
.
Vần thơ nào rụng giữa trời
Đêm nao tiếng ếch vọng lời mênh mang
Kìa như sóng nước lan man
Hay mưa đang rụng sầu loang mặt hồ.
.
Gặp nhau ngày ấy cơn mơ
Vị Xuyên một thuở mây mờ mưa giăng
Chia tay lưu luyến còn chăng
Mà câu lục bát chắp vần gió sương…
(Ven góc Hồ Vị Xuyên, tp Nam Định là nơi an nghỉ của nhà thơ Trần Tế Xương)