(Ảnh st)
Còn một đêm Hồ Tây tháng bảy
Vũ Đan Thành
Còn lại đêm Tây Hồ bóng mùa hè in ngấn nước
Còn lại phố thôi
Ai đó bước xa rồi
Lòng bồi bồi lắng lại
Phố vẫn dài và màn đêm xao xác
Ngày mai mùa hạ
Vẫn đi qua.
Ai mong chi nắng mùa cuối nhạt nhòa
Đêm lung linh
Rắc loang màu huyền ảo
Mặt nước Hồ Tây
Từng đôi đang nắm tay
Vẫn chụm những mái đầu thầm thì vào câu chuyện
Mặt hồ nhè nhẹ sóng
Miên man
Đêm mùa hạ vẫn nồng nàn lặng yên khe khẽ
Chợt như giây phút bỗng im lìm
Không như chiều nay nắng đã tàn rồi
Mà vẫn còn hối hả
Mùa thu chưa đi qua
Vẫn còn mãi tận phía xa vời.
.
Còn lại màn đêm không giọt sương rơi
Ánh trăng buông lơi mười tám
Men Hồ Tây
Chờ một làn gió thổi
Làn tóc rối nào
Đang ngóng đợi bóng thu trôi.
Đêm Hồ Tây
Bờ mắt mi nỗi buồn ai ngây dại
Gió không dào dạt thổi
Gió chênh chao
Như lần nao
Cái đêm nào ánh mắt
Đêm của những ánh đèn không bao giờ tắt
Sóng nước vẫn mơ màng lóng lánh đổ luyênh loang.