Chùm thơ viết miền sông nước Cần Thơ

1. Cần Thơ
Vũ Đan Thành

Cần Thơ mây trắng nước trong
Tôi vừa say sóng tầng không phiêu bồng
Sân bay người ngóng kẻ trông
Chuyến xe khách đợi, tôi mong lâu rồi.Cần Thơ hơn chục năm trời
Đi qua thôi đủ bồi hồi xuyến xao
Chụp giùm một bức ảnh nào
Cám ơn người đẹp, xin chào Tây Đô.

Đồng hồ đã điểm… giờ
Vừa từ Hà Nội tôi vào tìm em
Mồ hôi chưa vướng má em
Tứ thơ lục bát mon men xán vào

Cần Thơ sông nước nao nao
Bơ vơ tôi ngóng điệu hò năm nao
Ninh Kiều như khẽ rì rào
Cái Răng chợ nổi ai nào chờ mong.

“Cần Thơ gạo trắng nước trong
Có người lữ khách xuôi dòng thuyền nan…
.

2. Cần Thơ sóng nước
Vũ Đan Thành
.
Ngày mai rời chốn Cần Thơ
Hồn còn để lại bến bờ Cái Răng
Cần Thơ sông nước nhớ mong
Nhớ người thiếu phụ long đong mạn thuyền.

Những mùa nước lớn trào lên
Thuyền tình lận đận cái duyên đượm đà
Một mình một gánh sơn hà
Các con cũng đã dần dà lớn khôn.

Hôm qua trên chiếc thuyền con
Cảm thương trót lỡ gợi niềm khát khao
Chuyện tình thiếu phụ ước ao
Câu thơ muốn viết mà sao đượm buồn.

Cần thơ gạo trắng mưa tuôn
Ai đâu biết hết ngọn nguồn lời thơ
Ngày mai tình có bơ vơ
Nhớ quên quên nhớ đợi chờ làm chi.

Một người cất bước ra đi
Lòng người thiếu phụ buồn chi theo dòng
Rồi xa miền ấy nước trong
Mới hay gạo trắng như bông đất này…

.
3. Cầu Cần Thơ khúc hát

Vũ Đan Thành
 

Trời mênh mông gió hát
Nước mây trôi thấp thoáng con thuyền xa
Cầu Cần Thơ ai đã từng mong nhớ
Chuyến xe đưa tôi vi vút thật vội vàng.

Nắng nồng nàn miền Cần Thơ hương sắc
Tôi về đây ngày đã cuối tháng mười
Gió vi vu khúc hát rộn trong lòng
Nời ai tường đã ước đã thầm mong.

Ai quên rồi ai trong lòng nỗi nhớ
Đến nơi đây nghe khúc hát thật phiêu bồng
Cầu Cần Thơ nối liền bao mong ước
Em có chờ không con nước mãi dập dềnh.

Gió qua sông gió đâu buồn ai ngóng đợi
Mai mốt đi rồi anh gởi lại tình thôi
Dòng Hậu Giang nước về đâu nơi ấy
Gió mênh mang khúc hát cứ cuộn dâng…

.
4. Gần đến Cần Thơ

Vũ Đan Thành
.

“Cần Thơ gạo trắng nước trong”

Mà tui chân cẳng bị long khá nhiều

Đeo ba lô kiểu mỹ miều

Sắc màu xanh đỏ cho phiêu dặm trường.

Biết đâu lại gặp người thương

Dáng đi xiêu vẹo ban đường chờ ai

Cần Thơ vàng nắng sớm mai

Đêm qua đọng giọt sương rơi trên cành.

 

Sáng qua thánh lễ an lành

Thì thầm cầu Chúa đầu tuần gặp hên

Làm sao gặp gỡ được liền

Cái người hồi trước chèo thuyền đêm trăng…
.

5. Mai nhé Ninh Kiều

Vũ Đan Thành
.

Ngày mai xuôi bến Ninh Kiều

Đã từng con sóng liêu xiêu mấy lần

Ngày mai có gặp cố nhân

Lênh đênh chợ nổi qua làn Cái Răng.

 

Dòng trôi con nước mây giăng

Cánh chim bay mỏi mênh mang nhạt nhòa

Sớm chiều đâu giọng đò đưa

Gió lưa thưa gió chiều mưa trong lòng.

 

Ninh Kiều ngày ấy ước mong

Mưa mùa nước lớn dòng sông đôi bờ

Đâu còn thấp thoáng lơ thơ

Lục bình mơ bóng mây mờ che nghiêng.

 

Ven sông vẫn đó con thuyền

Vẹn nguyên bóng dáng một miền chứa chan

Cố nhân khua nhịp thuyền nan

Đưa người năm ấy theo lan bóng chiều.

 

Ngày mai về lại Ninh Kiều

Đêm nay sao sóng vỗ nhiều trong mơ

Phải chăng ai đó bài thơ

Nhớ con sóng nhớ vu vơ hẹn hò…
.

6. Chợ nổi Cái Răng
Vũ Đan Thành
.
Ai về chợ nổi Cái Răng
Cần Thơ gạo trắng nước trong bồng bềnh
Về đây theo những con thuyền
Mang theo hương đất một miền phù sa.

Về đây hương sắc đậm đà
Theo con nước nổi quê nhà Hậu Giang
Về đây qua bến đò ngang
Ninh Kiều bến nhớ bến thương một thời.

Thơm là hương đất hương trời
Đảm đang em đó xuồng trôi tháng ngày
Dòng sông sóng nước đầy vơi
Theo mùa nước nổi chơi vơi mạn thuyền.

Cái Răng anh muốn mua liền
Cả con thuyền, lúm đồng tiền má em
Bao giờ sóng nước anh quen
Thì em dẫn lối thuyền em xuôi dòng.

Về quê gạo trắng nước trong
Liệu anh còn nhớ còn mong ước gì
Về quê sông nước buồn chi
Có em mình sẽ cùng xuôi mái chèo…
.

7. Bến Ninh Kiều

Vũ Đan Thành

 

Bến Ninh Kiều bồng bềnh con sóng vỗ

Bay về đâu đàn chim trắng phía xa xa

Lục bình tím lơ thơ dòng sông Hậu

Câu đờn ca trên sóng nước cứ dập dờn.

 

Về quê em đất Cần Thơ câu hát

Điệu lý đâu rồi bỏ mặc để dòng trôi

Áo bà ba khăn dài em vai áo

Nước dòng xuôi theo câu hát gọi người ơi.

 

Về Tây Đô bến Hàng Dương chờ đợi *

Câu hát ban chiều người có nhớ ta không

Sóng về đâu những con thuyền xa bến

Nỗi nhớ nguôi ngoai bên bến bắc Cần Thơ.

 

Hò ơ… còn thấy dòng sông nước chảy

Tiếng hò thương ai trong chiều nghe rất lạ

Con sáo bay đi con sáo bay về

Ơi bến Ninh Kiều câu hát bóng người thương.

Nhìn qua sông nỗi buồn mênh mang thế

Bao nhiêu năm rồi điệu hát chẳng thể phai…

(*) Bến Hàng Dương là tên cũ của bến Ninh Kiều bên dòng sông Hậu, Cần Thơ – Tây Đô.
.

8. Chợ nổi Cái Răng 2
Vũ Đan Thành
.
Cái Răng chợ nổi bồng bềnh
Dường như đã muộn thưa dần khách thơ
Một mình một chiếc thuyền mơ
Theo con sóng nhỏ lơ thơ mạn thuyền.

Ình ình máy nổ vượt lên
Những đoàn thuyền lớn nằm chen lặc lè
Xung quanh hoa quả tứ bề
Bí ngô, dưa hấu, nằm đè mặt sông.

Bất ngờ một chiếc ca nông
Con thuyền sóng sánh như nằm trêm mây
Trời xanh mây trắng nơi này
Miền Cần Thơ ngát dâng đầy hương hoa.

Khách mua dường đã đi xa
Người bán thời cũng mệt xòa thuyền nan
Khách Tây tay xách từng làn
Khách thơ còn có mấy ngàn mần chi.

Thấy cô bán quả thở dài
Muốn mua hai trái nhưng thời lại thôi
Sáng nay chợ sắp tan rồi
Dường như hoa trái hết vơi lại đầy..

Cần Thơ hương đất tình cây
Quanh năm chợ nổi hương bay giữa dòng
Từng đoàn thuyền chở thanh long
Cái Răng nơi ấy con sông bao mùa.

Ai nơi gió bấc lạnh lùa
Có nghe lục bát chợt vừa trào dâng
Hãy về chợ nổi Cái Răng
Ngọt ngào hương sắc mênh mang một miền…
.

9. Bến nước Ninh Kiều
Vũ Đan Thành
.
Ninh Kiều từng đã liêu xiêu
Bóng hồng duyên dáng mộng du hôm nào
Còn không sóng nước nao nao
Còn không đêm ấy trời sao mưa hoài.

Hôm sau ngớt tạnh bồi hồi
Chuyến xe vừa đến đợi ngoài hotel
Giấc mơ cũng chợt bay vèo
Cần Thơ bến nước xa mờ xa xôi.

Ninh Kiều chưa phải của tôi
Nhớ nhung sợ lắm mím môi lắc đầu
Nên mưa buồn mãi chân cầu
Ai làm bao ánh mắt rầu bởi ai.

Đi qua bến nước chơi vơi
Để quên nỗi nhớ tháng mười bến sông
Mải trôi nước cuốn theo dòng
Người không gặp lại còn mong chi hoài.

Dòng sông năm tháng miệt mài
Chợt buồn chợt nhớ mảnh mai nỗi buồn
Hỡi người chưa nhớ chưa thương

Hôm xưa gặp gỡ Hậu Giang lần đầu.

 

Ninh Kiều có nhớ mong đâu
Nên câu thơ mới rầu rầu buồn sao
Chỉ là dòng nước nao nao
Mà sao mãi cứ rì rào trong tôi…

 

 

Cùng chia sẻ bài viết này

Facebook