Chùm thơ viết cho Quảng Ninh

(Vịnh Hạ Long – Ảnh st)

1. Vịnh Hạ Long

Vũ Đan Thành

 

Hạ Long cảnh đẹp xiêu hồn

Rồng tiên lạc bước chập chờn biển mơ

Tuyệt vời hơn những bài thơ

Thiên nhiên kỳ ảo mộng mơ ngọc ngà.

 

Sao không đẹp bởi lụa là

Để thơ chắp cánh cho tà áo bay

Hạ Long biển biếc bấy nay

Dập dờn sóng vỗ gió lay ngát tình.

 

Kìa trông cây ngả nghiêng mình

Muôn hình vạn trạng bức hình điểm tô

Mây trời non nước nhấp nhô

Xanh xanh mỏm núi lô xô uốn mình.

 

Hang Sửng Sốt chốn thiên đình

Lung linh thạch nhũ tạc hình thiên thai

Bồ Nâu, Trinh Nữ cả hai

Thiên Cung, Đầu Gỗ lâu đài là đây. (1)

 

Đi qua Bãi Cháy mùa này

Thấy con sóng vỗ đêm ngày miên ma

Cảnh tiên tạo hóa trời ban

Đời người nên hãy một lần ghé thăm.

(1) Tên các hang động nổi tiếng ở Vịnh Hạ Long

 

2. Đất Quảng Ninh

Vũ Đan Thành

 

Đất Quảng Ninh màu than đen óng

Như cục nam châm hút bao ngả cuộc đời

Người từ Thái Bình đến sinh cơ lập nghiệp

Những bác quê Nam Hà đến đây từ độ bốn lăm

Bố tôi gửi gần ba mươi năm đằng đẵng

Một mình kiếm kế sinh nhai…

 

Đất Hải Dương quê tôi đồng chua nước đọng

Cả hai vụ chiêm mùa sao nuôi nổi một đàn con

Mẹ tôi ở nhà với mấy gian nhà gianh dột nát

Một mình bảy đứa con và mâm cơm đầy củ sắn củ khoai

Để cha đi biền biệt Quảng Ninh…
.

Đàn con nhỏ có đứa không nhớ nổi cha

Nhiều khi còn ôm chầm người lạ

Thường mỗi năm bố về phép một lần

Đưa cho mẹ chút tiền dành dụm cả năm.

 

Mấy anh chị em

Lớn bảo bé để mẹ phải ra đồng

Cuộc sống cứ như vậy hàng chục năm dòng

Anh cả lớn lên rồi đi bộ đội

Các chị dần cũng lần lượt lấy chồng.
.

Có chị ngày cưới chồng bố cũng không về được

Cái hồi vẫn còn bom rơi đạn lạc

Bố cứ cặm cụi một mình nơi xứ lạ vùng than

Đất Cẩm Phả, phố Minh Khai ngày đó

Màu than đen chạy dài khắp các nẻo phố xa.

 

Tôi nhớ hồi chừng hơn bẩy tuổi

Mẹ đưa tôi lên đó rồi về

Tôi ở lại trong một căn phòng nhỏ

Nền nhà đen như màu than kíp lê

Bố thường đi làm ca đêm và trở về sáng sớm

Trước khi loa phát thanh đầu phố vang lên.
.

Buổi sáng đó không thấy bố về như mọi bận

Một đứa trẻ là tôi đã lần đầu lo lắng

Mãi tới trưa không thấy bố về

Tôi đã dò đường lên mỏ than Thống Nhất

Vừa đi vừa hỏi khách đi qua.
.

Đêm hôm trước hình như mưa to lắm

Trên một đoạn đường dài đầy vũng nước mưa

Có lẽ là con đường dài nhất trong đời tôi đã trải

Để gặp bố tôi đang trong cơn sốt nặng mê man.

 

Tôi còn nhớ đường vào mỏ than

Ngày đó…

Mùi khói than nồng nàn từ khe đá bốc lên

Cả một kỳ hè tôi đã ngủ một mình chờ trời sáng

Đất Quảng Ninh trong tôi còn in đậm màu than.

 

  1. Đất Quảng Ninh bão lụt

Vũ Đan Thành

 

Đất Quảng Ninh đang gồng mình trong bão lũ

Bài thơ tình tôi tạm gác một bên

Tôi đang nghe

Những tin vừa bay đến…

 

Những căn nhà đổ ụp trong mưa

Gần hai chục con người đã phải từ giã chia lìa

Tám mạng người

Trong một gia đình vừa yên nghỉ.
.

Những con người đang dầm mình gánh tóc tang

Những phố phường những làng mạc những mỏ than

Khu Hạ Long, Cẩm Phả, Vân Đồn, Vàng Danh, Uông Bí…

Phường Cao Thắng, phố Minh Khai xưa tôi đã từng ở đó.
.

Những cái tên Thống Nhất, Hà Lầm, Cọc Sáu vẫn thường qua

Ngày hôm nay vẫn nhấp nhô những căn nhà

Màu của than đã hòa vào đặc quánh

Những con người đất Quảng gian nan.

 

Cha tôi từng lập nghiệp tại vùng than

Hơn hai mươi năm trời có lẻ

Trong nhịp đập của tôi ngày thơ bé

Có những cơn sóng trào từ một vùng đất mỏ Quảng Ninh.

 

Một trận mưa ngập lụt đến kinh hoàng

Hiện vẫn đang chờ cơn mưa tạnh dứt

Ở đâu đó bao trái tim đập trong lồng ngực

Đang hướng về đất Quảng thân yêu…

(Viết trong đợt mưa lụt lịch sử cuối tháng 7 năm 2015 tại Quảng Ninh)


4. Con đường cao tốc Vân Đồn

Vũ Đan Thành
.

Con đường cao tốc Vân Đồn

Dạo này thiên hạ lồm xồm lắm nha

Vay ba trăm triệu đô la

Vân Đồn – Móng Cái người ta luận bàn.
.

Huyện nghèo sóng biển vỗ tràn

Tài nguyên chả thấy thấy đàn chim bay

Ai từng qua đó mới hay

Làm ngay cao tốc tiền vay anh Tàu.
.

Các quan trí tuệ thâm sâu

Con đường nô dịch ngấm lâu mất rồi

Ai ơi ra đó mà bơi

Để nghe tiếng sóng chơi vơi dập dồn.

 

Ai ra ngắm biển Vân Đồn

Có chăng cô gái ngửa sườn ra phơi

Con đường dẫn đến ăn chơi

Con đường nối giáo xứ người xứ ta…
.

Quan san vạn dặm sơn hà

Bốn phương kẻ mạnh làm cha kẻ mù…
.
5. Phố biển Hạ Long
Vũ Đan Thành

Thành phố không còn màu than rơi rắc đầy trên lối
Nhà Bảo tàng màu đen nhánh đứng nghiêm trang
Cuộc đời người làm than
Còn lưu hình trong đó
Phố Hạ Long sóng biển vỗ rầm rì.Những con thuyền đêm đêm đi xa biển
Ban sáng bồng bềnh
Phía chân núi sóng dịu êm
Phố biển đêm in hình xa xa bóng núi
Cầu Vân Đồn lối này đi lên Móng Cái, Cửa Ông.

Thành phố biển Hạ Long
Con sóng hát ru tình
Có ngọn núi biết làm thơ hay lắm
Núi Bài Thơ sao sao nghe êm êm lãng mạn đến dịu dàng
Là khi anh nắm tay em và nhìn vào đôi mắt.

Đêm con phố chập chờn lung linh đèm mầu ánh điện
Cáp treo dừng lơ lửng mảnh trăng gày
Những dãy phố gam màu còn tươi rói
Mái màu như ngói đỏ lô xô
Đêm Hạ Long đẹp đến không thể hững hờ.

Những đường nét hình hài cong cong cách điệu
Những con đường vòng vòng qua những đồi thông
Tôi đi qua đây những ngày hè tháng sáu
Biển mênh mông
Nắng không quá đỗi nồng nàn và gay gắt.

Mưa vừa rơi ngắt từng đoạn đêm qua
Phố biển nào đâu quá xa hoa
Những con người vùng than một thời gian khó
Đi trong đêm bên rặng dừa lộng gió
Phố biển bồng bềnh
Tôi đã gặp nơi đó Hạ Long…

.
6. Cái cổng lờ Quảng Ninh

Vũ Đan Thành
.

Có thể mình dân trí
Vẫn còn hơi cào cào
Gu thẩm mỹ không cao
Nên nhức đầu chưa hiểu.

Biết đâu như cái miếu
Ban đầu chẳng có thiêng
Sau khéo đắp vây rồng
Thiên hạ bàn nhòm ngó.

Tháp Effell thế đó
Kim Tự Tháp cồng kềnh
Cả Vạn Lý Trường Thành
Mới đầu đâu có đẹp.

Từ câu chuyện bép xép
Mọi người cùng tui đây
Lâu chóng có bấy chầy
Lại loang đi khắp chốn.

Cái cổng kia thêm hồn
Đống sắt kia mọc cánh
Bay lên lưng trời xanh
Quảng Ninh thành nổi tiếng.

Quan sống khôn chết thiêng
Về cắt băng chứng giám…
.

7. Thành phố và cơn mưa cuối hạ
Vũ Đan Thành

Thành phố Hạ Long sáng nay cuối mùa hạ cuối
Cơn mưa đầm đẫm mưa rơi
Bãi Cháy mùa này
Du khách cũng đã vơi.

Biển lưa thưa từng cơn sóng vỗ
Thành phố lạ khác quá nhiều một thuở
Bãi cát chạy dài
Và hàng phi lao gió hoang phiêu
Núi Bài Thơ nằm xa tít trong mơ.

Những dãy nhà
Đã lấp đầy xưa mờ cát trắng

Giờ chỉ còn là bãi biển nhân tạo lạ lẫm những bước chân
Cáp treo nghỉ giữa cơn mưa đang treo lơ lửng.

Khu vui chơi Sun World uốn lượn bóng rồng bay
Nét điêu khắc trập trùng giả cổ
Mái ngói lô nhô tựa như miền Hội An pha trộn lẫn nét xô bồ
(Đêm qua hắt những ánh đèn mờ cạnh đài phun nước tràn ngập những sắc hoa).

Phố công viên hiện đại vẻ hào hoa
Những trò chơi đắt tiền hôm nay ngừng – ngơi nghỉ
Nhìn thành phố như một khu đô thị
Quán hàng giăng
Phố thị giăng ngang.

Dưới cơn mưa suốt đêm qua
Vẫn còn lãng đãng giăng màn
Những nhà cao tầng đã ngập tràn từng xưa kia khoảng trống
Những con đường, những phố phường như xa lạ
Chẳng quen.

Cả khi những đêm
Thành phố đã lên đèn
Cả những ngày giữa tuần cũng vậy
Bãi Cháy, Hạ Long như xa lạ chẳng thân quen.

Chỉ còn cơn mưa sáng nay cuối mùa hạ cuối
Còn như thấy những ngày xưa nơi ấy
Chỉ còn thấy cơn mưa vẫn cũ
Là không lạ lẫm cùng tôi…
(31 – 7 – 2018)

8. Biển cồn cào sóng vỗ

Vũ Đan Thành

Biết là biển vẫn còn mơ

Thế nên sóng mãi lửng lơ dập dờn

Những khi từng lúc bồn chồn

Sóng anh sao cứ xô cồn cào thôi

Biển trào dâng ngập chơi vơi

Là khi em phía xa xôi xa vời

Biển làm tiếng sóng thay lời

Nói yêu nhau vẫn rối bời lời yêu.
.

Sóng xanh chẳng biết mỹ miều

Chỉ xô bờ cát liêu xiêu mãi hoài

Có bao giờ sóng mệt nhoài

Có bao giờ sóng nhớ ai thế này.
.

Biển là biển biếc chiều nay

Cơn mưa cứ muốn gợn bay thử lòng

Cồn cào từng đợt nhớ mong

Vỗ về em đó mênh mông bến bờ…

.
9. Bãi Cháy

Vũ Đan Thành

 

Gần chục năm trời quay lại

Nhận ra được mỗi cơn mưa

Bãi xưa ngập tràn đô thị

Trảng dài cát trắng còn đâu.

 

Chỉ còn cơn mưa là cũ

Biển kia sóng đã bạc đầu

Những ngả đường ven đồi vắng

Nhà cao tầng vút lên cao.
.

Một vùng bãi biển nao nao

Ngả dài gọi tên Bãi Cháy

Ngày xưa cát trắng mê hồn

Biển giờ đã thành chật chội.
.

Mường Thanh, Sunshine, Vingroup

FLC – hàng ngang biệt thự

Làm cho biển hóa hoang tàn

Không còn con sò, nghêu, ốc.
.

Con ngao, con ngán trốn đâu

Nước xanh dù vẫn một màu

Dưới chân biển là nhân tạo

Hàng dừa gầy guộc leo teo.

 

Biển xưa chập chờn trắng xóa

Giờ bê tông hóa tầng cao

Ánh đèn đêm đêm chói lóa

Khơi xa vật vã từng hồi.

 

Bước chân con đường chật chội

Chẳng còn tiếng sóng xôn xao

Đu quay, cáp treo, tàu lượn

Vui chơi náo nhiệt quay cuồng.

 

Nếu một ngày rồi biển động

Những con sóng cả… rùng mình…

(Bãi Cháy – một bãi tắm nổi tiếng bên bờ Vịnh Hạ Long đã thay đổi thành một khu vui chơi khá sầm uất giờ đây)

 

 

Cùng chia sẻ bài viết này

Facebook