U23 – Bình tĩnh tự tin
Vũ Đan Thành
(Viết ngày 20 – 1 – 2018, sau khi đội bóng đá U23 Việt Nam, lọt vào vòng tứ kết giải vô địch Châu Á 2018, tại Trung Quốc)
Bóng banh ca ngợi nó vừa thôi
Để cho các chú được nghỉ ngơi
Bốn cuộc thư hùng người mệt lả
Hai trận cuối cùng sức tả tơi.
Cầu thủ con cưng ai cũng mến
Tưng bừng quá mức ắt mệt nhoài
Hãy ráng lơ đi khen với tặng
Vinh quang chờ đón cuối tuần này.
Kẻo như nhiều bận trước đó thôi
Báo chí tung hô tít tận giời
Làm cho cầu thủ mừng không ngủ
Ra trận mệt nhoài đố mà chơi.
Cái chuyện thắng thua cần cổ vũ
Nhưng mà chớ vội rước lên mây
Đã thắng trận rồi càng khiêm tốn
Trận sau quan trọng nhất trên đời…
U23 – Đã xong trận ba – tư
Vũ Đan Thành
Vừa xem xong trận ba – tư
Asian Cup mệt lừ khô khan
Qatar đấu với Nam Hàn
1 – 0, tỷ số vừa tàn cuộc chơi.
Khán đài vương chút tuyết rơi
Người xem vắng ngắt tiếng còi đã tan
Từng sang xứ ấy có lần
Biết người dân cũng bần hàn đã lâu.
Phô trương thanh thế tưởng giàu
Chẳng tiền mua nổi mảng màu xi măng
Buồn tênh cái giải đá banh
Ngày mai vô địch may chăng đông người.
Thuờng Châu ngày ấy lâu rồi
Lơ mơ nhớ lại cái hồi lẻ năm (2005)
Một đoàn du khách lướt thăm
Giang Tô phố thị đèn chăng ngập đường.
Tồi tàng nem nép bên trong
Dân tình mệt mỏi phố đông đặc người
Bụng nào tơ tưởng vui chơi
U23 đó mấy ai mong chờ.
Chiều mai chung kết bất ngờ
Giang Tô thì vẫn hững hờ vậy thôi
Nếu mà vô địch cuộc chơi
Chỉ vui cuồng nhiệt với người Việt Nam.
Khán đài Trung Quốc chẳng màng
Pháp Luân Công đã héo tàn nơi đây
Ngày mai ai đến nơi này
Có về mang cả đầy vơi nỗi niềm…
U23 – Khoảng lặng bình yên
Vũ Đan Thành
(Viết ngày 26 – 1 – 2018)
Khoảng lặng bình yên
Trước một ngày trận đấu
Anh lặng ngắm nhìn
Bông tuyết trắng rơi rơi.
Trời Giang Tô rắc mờ hư ảo
Lần đầu tiên trong đời chàng trai miền đât Việt
Chơi đá banh trên tuyết trắng cả mặt sân
Trận chung kết cuối cùng thắng thua chưa thể biết.
Phút bình yên anh nhớ đến quê xa
Nơi mẹ cha vừa mới dựng lại căn nhà
Tiền mướn vay còn chưa trả hết
Nửa tháng nữa là quê mình vào tết.
Hôm nay bố có ra đồng
Thăm ruộng mạ đã lên xanh
Biết những ngày này miền xa nơi ấy
Mọi nẻo đường họ gào thét gọi tên anh.
Sắc cờ sao rực màu đang tan chảy
Tuyết rơi dày làm bỡ ngỡ những bàn chân
Phút yên bình chiều ngày mai chiến trận
Cầu thủ U23 anh còn đang nhớ nữa về ai…
U23 – Nghĩ gì về chiến công chói lọi
Vũ Đan Thành
Nghĩ gì đây khi bao nhiêu người Việt Nam đang khóc
Nghĩ gì đây
Khi lịch sử bước sang trang
Ánh cờ sao, tiếng gào thét khắp ngả những con đường.
Một thế hệ vàng của Việt Nam bóng đá
Vừa viết lên một chuyện cổ tích thần kỳ
Vô cùng hoành tráng
Cho đất nước Rồng Tiên con Lạc cháu Hồng.
Những ngày qua khi vượt qua vòng loại
Bao người sung sướng như điên
Ngày hôm qua oai hùng vào bán kết
Để tiếp theo trận chung kết lẫy lừng.
Ngày hôm nay
Rùng rùng chấn động
Những chàng trai U23 Việt Nam bóng đá
Đã loại ra cả Australia, Irac với Qatar
Cùng Uzbekistan tranh huy chương Vàng châu Á.
.
Cho tôi gọi tên các anh lên cho thật đã
Bắt đầu từ thủ môn cao to Bùi Tiến Dũng
Hàng thủ kiên cường Tiến Dũng, Văn Thanh
Nhanh nhẹn nhỏ con nhưng đừng tưởng.
Hàng tiền vệ Lương Xuân Cường đội trưởng
Nguyễn Quang Hải – người hùng của từng trận
Văn Đức phi thường, Công Vượng thật hào hoa
Hà Đức Chinh tròn hai mươi vẫn lạnh lùng khi sút phạt
Mấy lần rồi anh đã khóc hỡi chàng trai.
.
Còn bao cái tên thầm lặng xếp hàng dài
Không! Phải bắt đầu từ một người đàn ông ấy
Huấn luyện viên Park Hang Seo, xứ sở Kim Chi
Tôi nhắc lại tên ông là ngài Park
(Không phải Guus Hiddink hay đệ tử ruột của ông ta)
Còn nghĩ gì nữa ư hôm nay?
Hãy loại ra lũ tầm thường con ông cháu cha
Bọn mua bán quan cùng bầy đàn xu nịnh
Hãy tống cổ nhưng tên quan từng tham nhũng
Hãy để cho những kẻ thực tài được bước lên cao.
Hãy chọn những con người vươn lên từ gian khó
Hãy chọn những con người trong sáng như sao
Hãy để chính những người dân làm điều đó
Không phải bằng sự sắp đặt dối gian.
.
Hãy xuống đường cùng nhau mừng chiến thắng
Hãy thét vang cùng kèn trống rộn ràng
Hãy thét vang những câu như thế
Vì một Việt Nam ta
Hãy bắt đầu như U23 bóng đá hôm nay…
U23 – Trận bán kết oai hùng
Vũ Đan Thành
(Viết ngày 22 – 1 – 2018, trước trận bán kết bóng đá U23 Việt Nam và Qatar,tại giải vô địch châu Á 2018, tại Trung Quốc)
U23 rất anh hùng
Hiên ngang vào đến tận cùng cuộc chơi
2018 đỏ tươi
Rực lên sắc áo rạng ngời Việt Nam.
Quata đã phải đầu hàng
Hai bàn không gỡ còi vang dứt lời
Chúng ta chung kết thật rồi
Cả đất nước đang sục sôi nẻo đường.
Từ Âu sang Á mọi miền
Mỹ, Phi đều phải ngạc nhiên vẫy chào
Các chàng trai tuyệt vời sao
Tự hào bóng đá màu cờ Việt Nam.
Từ nay lịch sử sang trang
Tiến vào chung kết hiên ngang ngẩng đầu
Đêm nay rực sáng canh thâu
Các fan cuồng nhiệt mong cầu bình yên.
.
Ăm mừng chớ có như điên
Niềm vui nối tiếp hân hoan ngập tràn
Toàn đội hãy ráng ngủ an
Chỉ còn một trận sấm vang đất trời.
.
Niềm vui tràn ngập tơi bời
U23 đó rạng ngời sử xanh
Hôm nay cổ vũ các anh
Chiều mai hiện thực hóa thành cho xem…
U23 – Việt Nam vẫn là vô địch
Vũ Đan Thành
Nghĩ gì đây khi bao triệu người Việt Nam
Đã rơi nước mắt
Nghĩ gì đây
Khi lịch sử bước sang trang
Ánh cờ sao hôm nao tiếng gào thét
Khắp ngả những con đường.
Một thế hệ vàng của Việt Nam U23 bóng đá
Vừa viết lên một chuyện cổ tích thần kỳ
Vô cùng hoành tráng
Cho đất nước Rồng Tiên con Lạc cháu Hồng.
Những ngày qua khi vượt qua vòng loại
Bao người sung sướng như điên
Ngày hôm qua oai hùng vào bán kết
Để tiếp theo trận chung kết lẫy lừng.
Ngày hôm nay
Một rừng tuyết trắng đã rơi rơi
Những chàng trai U23 Việt Nam đến từ vùng nhiệt đới
Đã từng loại cả Australia, Qatar và Irac
Tranh huy chương vàng cùng Uzbekistan châu lục.
Cho tôi gào tên các anh dưới tuyết rơi trắng xóa
Bắt đầu từ thủ môn cao to Bùi Tiến Dũng
Hàng thủ kiên cường Tiến Dũng, Duy Mạnh với Văn Thanh…
Nhanh nhẹn nhỏ con nhưng cứng như sắt thép.
Hàng tiền vệ Lương Xuân Trường – người đội trưởng
Nguyễn Quang Hải – người hùng của từng trận
Những bàn thắng của anh làm hàng triệu con tim thổn thức
Văn Đức phi thường, Công Vượng thật hào hoa
Hà Đức Chinh tròn hai mươi lạnh lùng khi sút phạt
Mấy lần rồi anh đã khóc hỡi chàng trai.
Còn bao cái tên thầm lặng xếp hàng dài
Xuân Mạnh, Đức Huy, Hồng Duy, Tiến Dụng…
Không! Phải bắt đầu từ một người đàn ông ấy
Huấn luyện viên Park Hang Seo, xứ sở Nam Hàn
Tôi nhắc lại tên ông là ngài Park
(Không phải Guus Hiddink hay đệ tử ruột của ông này).
Còn nghĩ gì nữa ư hôm nay?
Đâu buồn lòng bởi trận cầu nghiệt ngã
Các anh vẫn là những người hùng
Nhà vô địch mãi trong tôi
Chưa thế hệ nào viết nổi
U23 Việt Nam gan góc đến lạ kỳ.
Ba trận cuối đá kỳ cùng trăm hai mươi phút
Nhưng số phận đã gạt đi chỉ bởi tại trái bóng tròn
Các anh mãi vẫn là nhà vô địch
Trong lòng người Việt Nam yêu dấu mảnh đất này.
Còn nghĩ gì nữa ư?
Nếu chỉ gồm một lũ tầm thường con ông cháu cha cùng bầy đàn xu nịnh
Nếu lãnh đạo là những tên quan tham nhũng
Những kẻ thực tài không được bước lên cao.
Cho dù tỷ số phút cuối cùng thất bại đến sít sao
Hãy xuống đường ta cùng nhau mừng chiến thắng
Hãy thét vang cùng kèn trống rộn ràng
Vì một Việt Nam ta
Hãy bắt đầu như U23 bóng đá hôm nay…
U23 – Viết nên chuyện cổ
Vũ Đan Thành
(Viết ngày 23 – 1 – 2018, sau trận bán kết bóng đá U23 Việt Nam và Qatar, tại giải vô địch châu Á 2018, tại Trung Quốc)
Hãy viết tiếp đi các chàng trai
Để câu chuyện cổ cứ thêm dài
Để mãi sau này âm vang khắp
Hằn sâu ký ức chẳng thể phai.
Quả bóng lằn dài rơi nước mắt
Bây giờ mới biết đã lên ngai
Đã biết bao lần rồi lận đận
Mang chuông đi đấm lại trắng tay.
Ngày mai thế giới nghiêng vành mũ
Một chương lịch sử được khắc sâu
Trái bóng đã gọi tên anh đó
Việt Nam ta đã ngẩng cao đầu.
.
Hãy ngủ thật ngon đêm nay nhé
Như trẻ thơ bên mẹ dấu yêu
Cứ để đêm nay triệu người thức
Hô vang vô địch suốt canh thâu.
U23 – Vinh quang ngày trở về
Vũ Đan Thành
Một giờ năm phút chiều ngày 28 tháng 1
Chiếc phi cơ “Tôi Yêu Tổ Quốc Tôi” – VJ7268 đã từ từ hạ cánh
Sân bay Nội Bài rợp bóng sắc cờ hoa
Mưa không còn rắc bụi rơi rơi
Giá lạnh đã tan rồi bởi rực màu cờ đỏ
Hàng vạn người ra đón
U23 thế hệ vàng bóng đá của Việt Nam.
Dẫu tuột mất trong tay huy chương vàng châu lục
Giọt nước mắt nào rơi trên tuyết trắng Thường Châu
Không hề gì!
Ta vẫn cứ vui lên và hãy ngẩng cao đầu
Tên các chàng trai đã đi vào lịch sử
Trong một trận chung kết thư hùng vì danh dự thể thao.
Các đối thủ cũng phải rời cuộc chơi
Bị các anh làm cho phơi áo
Thành người phải xem U23 Việt Nam chơi một trận chung kết cuối cùng
Phía sau lưng các anh hàng loạt đội mà tiếng tăm lừng lẫy
Dưới chân các anh tuyết trắng rùng rùng
Bóng đá Việt Nam giờ đây chợt bừng thức dậy
Như Phù Đổng Thiên Vương chàng trai Thánh Gióng.
Ta ngẩng cao đầu ngạo nghễ cuộc đua tranh
Hỡi trái banh, người là Vua, là number one – số 1
Vừa là niền vui hồn nhiên trong sáng đến lạ thường
Lại vừa là lòng tự hào kiêu hãnh những ước mong.
.
Trái bóng lăn không thể nào ngờ
Các anh mới chỉ là á quân
Ngày hôm qua ở Thường Châu ngập trời tuyết trắng
Dẫu chưa thể là vô địch của Á châu
Cả thế giới đang nhắc tên anh đó.
.
Đoàn người dài chiều nay từ sân bay về thủ đô Hà Nội
Sắc cờ hoa rực một màu như không tưởng
Đất quê mình
Cả Việt Nam khắp mọi miền quê yêu dấu
Giờ như đã chuyển mình dọc chiều dài đất nước.
.
Họ hô vang suốt cả đêm trường
Khi theo dõi từng bước chân các chàng tuyển thủ
Thấy nhịp đập trái tim đang mách bảo
Không hề chi
Chỉ là một thất bại quá sít sao.
.
Phút cuối cùng ta đành xa chiến thắng
Thời gian còn dài
Ta hẹn gặp lại những lần sau
Xin tất cả đừng buồn đau ủ rũ
Tiếng trống tiếng kèn hãy vang lên
Hãy hát ca vang lên.
.
Hãy cùng nhau hò hét thật vang rền
U23 bóng đá Việt Nam 2018 lừng lẫy cả Á Châu!
Chiều Chủ nhật mưa không còn bay nữa
Hàng triệu người đón các anh trong niềm vui bất tận
Dãu biết rằng một chút buồn
Còn vương vấn mãi không nguôi….