CHÙM THƠ TÌNH VỀ BIỂN

CHÙM THƠ TÌNH VỀ BIỂN CỦA VŨ ĐAN THÀNH
Gồm 52 bài có từ biển ở tiêu đề, ngoại trừ 15 bài trong chùm thơ Biển mặn có liên quan đến thế sự

BIỂN CHIỀU KHÔNG ANH

Biển chiều nay vắng bóng anh
Chỉ còn con sóng xanh xanh vỗ bờ
Có câu lục bát giăng tơ
Bóng hình hờ hững mắc mơ trong chiều.

Hồn ai là một cánh diều
Buộc vào ngọn sóng liêu xiêu hôn hoàng
Chiều tàn đợi bóng trăng vàng
Xa xa cánh nhạn mơ màng chao nghiêng.

Chiều đâu còn phải của riêng
Biển chiều hồi đó anh còn nhớ không
Hoàng hôn đổ xuống cõi lòng
Biển chiều đã khuyết đợi mong xa mờ.

Biển chiều vắng tận tới giờ
Vắng anh biển cứ ngóng chờ cánh chim.

BIỂN CÓ KHI NÀO NHƯ THẾ

Có khi nào biển cạn đó em ơi
Hay chỉ là những khi mình xa cách
Có khi nào biển cạn nỗi nhớ mong
Em cứ tưởng tình anh mênh mông thế
Có ngờ đâu trong mỗi vòng tay em.

Có khi nào biển cạn sóng mon men
Em khẽ nhón bàn chân đi thật nhẹ
Về phía anh chỉ mỗi anh thôi nhé
Để tình yêu tự nói lên thật khẽ
Như hôm qua thú tội trước tình yêu.

Còn hôm nay biển lặng gió trong chiều
Sóng vẫn vỗ từng đàn chim biển lượn
Gió thầm hát bài ca tình biển đó
Anh có nghe thầm thì lời em ngỏ
Không nói đâu chỉ sóng khẽ liên hồi.

Chỉ khi nào biển cạn sóng mới thôi
Chỉ khi nào sóng thôi không dào dạt
Dẫu khi nào gió chẳng chịu bão giông
Biển yêu anh tự cuốn mình thành sóng
Vỗ tình anh mênh mông trong tay em…

BIỂN MỘT THỜI THIẾU NỮ

Nước mây trời trong xanh
Ngọn gió cũng ngọt lành
Biển hát câu tình ái
Long lanh màu kiêu sa.

Biển khi đó hát ca
Sóng xô mềm ghềnh đá
Bọt biển tung trắng xóa
Sóng cả chẳng đợi chờ.

Biển của thời ấu thơ
Giấc mơ người con gái
Biển của thời xa ngái
Sao dại khờ ngây thơ.

Biển vẫn còn lơ ngơ
Để mặc cho sóng vỗ
Đến khi xa bến bờ
Mới hiểu ra tiếc nuối.

Biển bây giờ mặn muối
Mới hay tình cô liêu
Biển của thời chưa yêu
Mơ màng vô tư lự.

Biển của thời thiếu nữ
Sóng vỗ ngàn khơi xa…

BIỂN ĐÃ KHÓC LẦN NÀO CHƯA ĐÓ

Biển đã dỗi hờn bao lần rồi đó
Là những khi con sóng chẳng vỗ hoài
Sóng không xô bờ cát dài mê mải
Hút vào lòng biển mặn nỗi mênh mông.

Biển có lúc nào ngủ quên hay không
Là nhưng khi ôm nỗi nhớ trong lòng
Nỗi nhớ nặng mệt nhoài biển ngủ thiếp
Kìa bình minh con sóng hát dịu dàng.

Biển đã có lần nào đi vội vã
Là khi kéo em đi ngang giấc mơ
Con sóng vỗ trong lòng em hơi thở
Sóng vỗ bờ vỗ bờ mãi về anh.

Biển có lúc nào mộng du xa mãi
Là những khi thuyền tình ái bồng bềnh
Con sóng vỗ trong lòng từng nhịp thở
Có khi nào biển đã khóc trong em?

Biển đã khóc một lần nào chưa đó
Là khi anh xa khơi mãi không về
Biển đã xô bờ hàng dương lạnh ngắt
Gọi tên anh trong réo rắt miên man.

BIỂN ĐÊM

Ta nghe biển đêm rì rầm hối hả
Như tiếng thì thầm day dứt trong tim
Ngàn sóng xa vỗ về miền sâu thẳm
Xô mãi bến bờ xô mãi ngàn năm.

Tiếng động nào thao thức suốt đời ta
Từng con sóng vỗ về bao niềm nhớ
Sóng dạt dào biển đang gọi tên em
Nỗi nhớ nào dài hơi thở biển đêm.

Có tình yêu thoang thoảng thật dịu êm
Như biển đêm rì rào cùng gió lộng
Có khát vọng nào bừng lên một thuở
Dấu cũ dội về sóng vỗ triền miên.

Đến khi nào biển động thét gào lên
Đến khi nào em không còn nhớ nữa
Đến khi nào biển vơi đi một nửa
Vẫn thì thầm một nỗi nhớ biển đêm.

BIỂN DỊU

Sao sớm nay biển dịu dàng đến thế
Hay đêm qua con sóng vẫn ngủ say
Không gió vẫn thổi và từng đôi chim yến
Đang mơ màng chao cả giấc mơ nghiêng.

Sao sớm nay em dịu dàng đẹp thế
Hay đêm qua vừa mơ đến một chàng trai
Chàng trai ấy cười hiền như anh có phải
Không chàng trai ấy vẫn đang trong mơ.

Biển sớm nay vẫn vương lại một giấc mơ
Có tiếng sóng êm đềm cơn gió bay nhè nhẹ
Biển thức dậy nhớ chàng trai trong mơ ấy
Nỗi nhớ cứ tràn đầy nên biển chẳng dịu êm.

Để đến khi biển động cả trong đêm
Từng đợt sóng lại xô bờ anh nỗi nhớ
Biển chẳn còn dịu êm từ độ ấy xa anh
Anh đâu biết rằng đêm qua em lại khóc…

Rồi một ngày biển sẽ thật dịu êm
Biển khẽ nép dụi đầu vào anh bờ cát
Biển chớp mắt rồi nhìn anh khao khát
Sao mãi giờ anh mới đến bên em.

BIỂN NGÀY XƯA SÓNG VỖ

Tình em biển biếc dịu dàng
Có con sóng hát rộn ràng ru anh
Biển xưa sóng vỗ xanh xanh
Em thương nên chẳng ghét anh bao giờ.

Giá như hồi ấy viết thơ
Thả lên con sóng xô vào liêu xiêu
Ngày xưa sóng cả mà liều
Biển xanh chắc sẽ nhuốn màu biển yêu.

Mênh mông cát trắng trong chiều
Biển yêu thương cả những chiều hoàng hôn
Ngày xưa biển dại chẳng khôn
Bây giờ biển bạc mất hồn nhớ nhau.

Ngày xưa đâu thấy biển đau
Để con sóng vỗ kéo nhau xa rồi
Ngày xưa biển chẳng nhớ gì
Bây giờ sóng biển thầm thì làm chi.

(Ngày xưa mùa hạ mùa thi
Có người thi đỗ rồi đi chẳng về.)

BIỂN CHIỀU NAY PHAN THIẾT

Có phải chiều nay lời biển hát
Có màu xanh ngát giữa trùng khơi
Hồn ai gởi lại bờ Phan Thiết
Bãi biển chờ anh vẫn hằng mong.

Có phải chiều như sóng trong lòng
Em yêu biển lắm anh đâu biết
Những lúc vắng anh chiều da diết
Nỗi nhớ bồng bềnh con sóng xô.

Chiều nay biển hóa trắng giấc mơ
Có nghe lời hẹn trong gió thoảng
Có nhớ có thương chiều hoang vắng
Còn mong còn đợi gió ru hoài.

Có phải sóng kia không quay lại
Đồi Dương đứng lặng một mình ai
Hay người lạc lối sang Mũi Né
Gió chiều Phan Thiết mãi du dương…

BIỂN BÂY GIỜ CÓ NHỚ…

Biển mùa này không vỗ mạn thuyền đâu
Sóng mệt mỏi biển sõng xoài bãi cát
Biển mùa này rét, thế nên câu hát
Chẳng thét gào, êm ả bến bờ xa…

Biển cồn cào là cái thuở đi xa
Con sóng hát bản tình ca mê mải
Con thuyền xa, xa bến mãi bồi hồi
Và nỗi nhớ, chỉ mạn thuyền mới biết…

Ngoài khơi xa ánh chiều về da diết
Cánh hải âu từng nốt nhạc tung bay
Biển thuở ấy, nỗi cồn cào sóng dậy
Biển một thời, ta đã trót say mê…

Biển chiều nay còn nhớ đến vụng về
Hay con sóng đã lạnh cùng ngọn gió
Hay bởi hoàng hôn, nhạt nhòa mờ tỏ
Gió có khi nào, luôn thức thâu đêm…

Biển những khát khao đâu mãi êm đềm
Sóng mải mê chẳng bao giờ yên lặng
Biển bên anh, trong chiều nào thanh vắng
Sóng vỗ mạn thuyền, chốn ấy vời xa…

BIỂN CHIỀU…

Em có phải ráng chiều không mà xa thế
Để tình anh biển tím biếc cứ ngóng trông
Con sóng vỗ miên man về từ nơi ấy
Tình anh bồn chồn từng đợt thủy triều dâng.

Biển mãi trong lòng một nỗi nhớ mênh mông
Còn em như ráng chiều khơi xa thăm thẳm
Em biết sao sóng vỗ về từ nơi ấy
Bởi vì em là mãi mãi phía trời mây.

Tình yêu đẹp ngất ngây mỗi chiều hò hẹn
Thời gian trôi có mòn mỏi nỗi chờ mong
Biển chiều nay ánh hoàng hôn như nghiêng ngả
Biển ngập tràn trong nỗi nhớ khát khao em.

Biển chiều nay sao cứ mênh mông là thế
Bởi biển biết ánh hoàng hôn là không thể
Em đâu biết biển cô đơn như là thế
Chiều hoàng hôn về mãi mãi ánh hoàng hôn.

Dẫu biết tình em vẫn chỉ là ảo ảnh
Sao biển chiều cứ da diết ánh hoàng hôn…

BIỂN CÓ THỂ NÀO?

Biển có thể làm vỡ nát trái tim yêu
Sóng đâu thể vỗ ngược chiều con gió thổi
Em yêu anh tình yêu đâu có lỗi
Sóng đã từng vỗ nhịp trái tim ai

Sóng có thể vỗ hoài không mệt mỏi
Em yêu anh đâu thể mãi đợi chờ
Có giấc mơ nào dập tắt một giấc mơ
Khi anh bước đi theo người con gái khác.

Biển khi đó chẳng thể nào ca hát
Về con thuyền mơ ước chốn bình an
Có khi nào con sóng muốn nát tan
Có thể lắm bất ngờ rồi im lặng.

Em yêu anh dẫu tình là cay đắng
Nhưng cuộc đời cần lắm một ước mong
Biển có thể chẳng biết đứng ngóng trông
Anh đâu chắc là bến bờ phẳng lặng.

Nên những lúc bên anh em thầm lắng
Tự hỏi khi nào từ phía anh biển cạn
Và khi nào biển bên em nứt rạn
Là khi tình chẳng mãi thuộc về nhau.

BIỂN MÙA NÀY CON SÒNG

Biển mùa này con sóng
Vẫn vỗ về miên man
Biển mùa này gió lạnh
Vẫn ấm mãi nồng nàn.

Tình anh thuyền xa bến …
Em đôi cánh buồm nâu
Gió mùa nay đi đâu
Cánh buồm đang khát gió.

Con tàu anh đây đó
Sóng cũng từ gió em
Có những con sóng dữ
Vỗ ngàn trùng khơi xa.

Có những con sóng cả
Vẫn ầm ào ghềnh đá
Có những con sóng ngả
Thuyền ơi vững tay chèo.

Có những con sóng vỗ
Miên man cánh buồm giong
Biển mùa này thả sóng
Em thả gió lòng anh…

BIỂN VÀ EM NỐI NHỚ

Biển dịu êm bao giờ
Như là em nỗi nhớ
Có bình yên con sóng
Xô vào miền nhớ nhung.

Ngàn năm cùng mây gió
Từ khi gặp em đó
Mây nào có ngừng trôi
Biển nào hết chơi vơi.

Đợi chờ cơn mưa đổ
Rơi vào em nỗi nhớ
Hoàng hôn nơi dần cuối
Chỉ bóng chiều gió thổi.

Biển bao giờ gió lặng
Trái tim thôi hết mong
Cả một đời gió cuốn
Chợt nhìn áng chiều muộn.

Biển mênh mang vời vợi
Mãi vẫn là xa xôi
Chỉ vì em nỗi nhớ
Mà biển không bình yên…

BIỂN VẪN THẾ VÀ EM…

Biển vẫn thế còn em không thể
Sóng về anh những chát mặn trong lòng
Biển vẫn thế ngập chìm những bão giông
Em không thể ào lên anh cơn sóng vỗ.

Biển có thể… anh ơi em không thể
Nên đợi chờ phía con sóng vỗ từ anh
Biển và em có thể cũng mong manh
Khi chợt hiểu sóng từ anh không quay lại.

Có những ngày cách xa nhau vời vợi
Con sóng buồn chìm xuống đáy trùng khơi
Anh có buồn đâu tàu lướt sóng xa vời
Mải miết vô tình qua biển thế rồi đi.

Có những đêm biển đẫm một màu chì
Con sóng vỗ lòng em không thể ngủ
Biển vẫn thế anh yêu em đâu có đủ
Như em đã ngóng chờ con sóng vỗ từ anh…

BIỂN VẮNG NHA TRANG

Anh có về Nha Trang cát trắng
Không gặp em
Bãi biển đẹp
Bỗng
Vô hồn.

Và sóng vỗ
Chỉ một mình anh
Sóng vỗ…

Biển Nha Trang sóng bạc đầu nhung nhớ
Không có em
Biển tím biếc
Hư vô.

Em không tới
Sóng ru hời mải miết
Về bến bờ một thuở hóa trong mơ…

BIỂN BẠC ĐẦU CON SÓNG

Những con sóng ngủ quên bên bờ cát
Biển nhớ gì không khi đã xa xôi
Những con sóng có buồn theo câu hát
Về một ngày cánh chim bỗng ngừng bay.

Có bao giờ con sóng được nguôi ngoai
Rồi ngủ yên bên bờ dài cát trắng
Muốn quên đi vơi một nỗi u hoài
Biển mãi nhớ nên lòng mình biển rộng.

Chỉ khi nào tan biến một ánh trăng
Những câu hát về bến mê một thuở
Sóng trào lên còn nhớ màu hoa trắng
Và con thuyền mải miết đã buông neo.

Sóng vỗ mãi bạc đầu mà không biết
Em yêu anh như đã từng dâng hiến
Khi biển lặng là hồn trăng đã chết
Biển bạc đầu bởi sóng chẳng bình yên…

BIỂN HÁT KHÚC MÙA ĐÔNG

Biển vẫn thầm thì về một bờ cát trắng
Và hoàng hôn mơ màng bóng những chiều xa
Chát mặn mãi cứ vỗ hoài con sóng bạc
Mơ màng chi để nuối tiếc chẳng nhạt nhòa.

Sông vẫn chảy mãi đêm ngày cho thôi khát
Cánh chim bay nẻo vô vọng phía xa vời
Nỗi nhớ quên rồi mong chi lòng diệu vợi
Biển muốn nhạt nhòa sao chát mặn vẫn dâng.

Em đừng để giọt sương hờn trên mi mắt
Biển ngoài khơi những con sóng đã bạc đầu
Hoàng hôn nhớ về những màu chiều ảo ảnh
Cánh chim bay không thể nhớ lối quay về.

Sông vẫn chảy biển vơi rồi từng cơn khát
Nhớ còn đâu con sóng hát khúc mùa đông…

BIỂN MÊ

Biển mê em từ đó
Từ thuở sóng ru hoài
Từ thời còn con gái
Khi em đang bên anh.

Em về rồi sóng sánh
Trong lòng anh biển khơi
Em về rồi chẳng đợi
Chờ tình anh rì rầm.

Biển muốn nói thì thầm
Lại thôi bờ xa lắm
Ngày mai thành trống vắng
Lại ngàn trùng cách xa.

Vẫn trong anh biển cả
Ôm nỗi nhớ vào lòng
Ai hay tình biển rộng
Như là lúc chia xa.

Ánh chiều dần phôi pha
Bãi bờ em vô tận
Biển bao giờ biển tan
Em nhè nhẹ quay về.

Biển đã hiểu say mê
Là khi lòng chẳng thể
Nghĩ về em như thế
Như vừa qua cơn mê…

BIỂN MÙA THU

Chút tình gởi gió mênh mang
Chiều như vương vãi lang thang cuối trời
Gió như khúc nhạc vừa rơi
Hồn tôi cùng với bồi hồi trong tim…

Chiều như ai đó lặng nhìn
Hoàng hôn mờ ảo chập chờn khơi xa
Bóng chiều vời vợi lòng ta
Ở nơi xa đó cách xa nhớ nhiều.

Biển kia muốn nói bao điều
Gió liêu xiêu gió cuộn chiều phôi phai
Biển chiều tắt nắng sương mai
Vẫn còn như đọng trăng cài áng mây.

Gió như đang thổi ngất ngây
Ru tình ta giấc nồng say cánh buồm
Nhớ người thương một nỗi buồn
Bấy năm xa cách thả hồn mộng du.

Mấy mùa thu biển mùa thu
Ru lòng biển lặng tương tư giữ lòng
Xa xa như áng mây hồng
Con thuyền xa mãi chòng chành mùa thu…

BIỂN MÙA THU

Chút tình gởi gió mênh mang
Chiều như vương vãi lang thang cuối trời
Gió như khúc nhạc vừa rơi
Hồn tôi cùng với bồi hồi trong tim…

Chiều như ai đó lặng nhìn
Hoàng hôn mờ ảo chập chờn khơi xa
Bóng chiều vời vợi lòng ta
Ở nơi xa đó cách xa nhớ nhiều.

Biển kia muốn nói bao điều
Gió liêu xiêu gió cuộn chiều phôi phai
Biển chiều tắt nắng sương mai
Vẫn còn như đọng trăng cài áng mây.

Gió như đang thổi ngất ngây
Ru tình ta giấc nồng say cánh buồm
Nhớ người thương một nỗi buồn
Bấy năm xa cách thả hồn mộng du.

Mấy mùa thu biển mùa thu
Ru lòng biển lặng tương tư giữ lòng
Xa xa như áng mây hồng
Con thuyền xa mãi chòng chành mùa thu…

BIỂN QUÊN

Biển nhớ rồi biển lại quên
Còn chăng những lần hò hẹn
Chiều buồn hoàng hôn không đến
Đổ vàng bãi cát vàng em.

Biển quên rồi không nhớ nữa
Mệt nhoài con sóng lưa thưa
Quên đi nỗi nhớ hóa thừa
Gió buồn gió đã bay xa.

Biển chẳng hiền hòa như đã
Đợi người chân bước đi xa
Biển không thể nào hóa đá
Mong chi bọt sóng tan ra.

Tình yêu giây phút dại khờ
Người đi quên rồi nỗi nhớ
Gói vào buộc chặt vần thơ
Người về niềm thương cách trở.

Biển đã quên rồi ước hẹn
Buồn như con sóng xô bờ
Biển đã quên rồi chẳng nhớ
Chỉ còn sóng vỗ miên man…

BIỂN VÀ CON SÓNG VỖ

Sao em không cởi áo
Biển chiếc phông màu lam
Sóng ngoài khơi xa lắm
Sóng từ em phập phồng.

Sóng vỗ mãi ngàn trùng
Em vỗ về anh thôi
Gió bay đi không lại
Em đợi anh chờ anh.

Mắt em biển long lanh
Ngập chìm anh sóng vỗ
Ôm ghì vào nhung nhớ
Sóng ngoài khơi vỗ bờ.

Biển không bao giờ vỡ
Em tan vào ngất ngây
Biển cùng trời áng mây
Em cùng anh hai nửa.

Mỗi khi rời hai phía
Lại muốn xô nhau hoài
Chỉ một ngày xa mãi
Biển lộng tình chơi vơi…

BIỂN

Biển chỉ là biển vậy thôi
Nếu không có chiếc thuyền trôi bồng bềnh
Biển êm đâu thác đâu ghềnh
Những khi hờn giận chòng chành bóng mây.

Biển chỉ là sóng vỗ hoài
Sóng thôi ngừng vỗ liên hồi hóa băng
Dẫu dù biển rộng mênh mang
Sóng chẳng dâng tràn biển lặng đơn côi.

Biển trời mỗi một mình thôi
Đơn thân đơn chiếc thuyền trôi mộng tình
Một khi tự biển lặng thinh
Hoàng hôn hóa đá bình minh vô hồn.

Chỉ khi sóng vỗ dập dờn
Là em khi đó giận hờn cùng anh
Biển xanh bởi áng mây xanh
Yêu anh biển ướt vòng quanh con thuyền.

BIỂN 3

Biển không biết bồng bềnh
Làm sao mà con sóng
Vỗ về nơi yên lặng
Thành bến bờ yêu thương.

Em ngọn gió vô thường
Thuyền tình không lướt sóng
Bởi em là phẳng lặng
Cánh buồm nào gió căng.

Thuyền tình khi mất hướng
Đâu biết trôi về đâu
Hải đăng không tín hiệu
Thuyền anh trong xa mờ.

Tình có thể là mơ
Như làn sương giăng mắc
Tình trao nhau ánh mắt
Hút hồn chiều ngu ngơ.

Biển mênh mông rạn vỡ
Nếu sóng chẳng vỗ về
Em yêu anh không thể
Hững hờ như vậy đâu.

Nắng hoàng hôn đang đậu
Biển vỗ về anh nhé
Con thuyền đang lướt nhẹ
Bồng bềnh trong cơn mơ.

Biển chưa là sóng vỗ
Em chỉ là cơn mơ…

BIỂN MƠ

Tôi từng mơ con thuyền trên biển vắng
Nghe lặng im khẽ rì rào sóng vỗ
Biển ru hoài và từng đêm bình lặng
Tôi thức một mình như thể vậy thôi.

Tôi mơ bầu trời gió riu riu gió
Nắng chơi vơi dìu dịu đến thẫn thờ
Nhưng từ độ yêu em tôi không thể
Biển cứ dềnh lên từng đợt sóng xô.

BIỂN MỘT NGÀY CÓ NHỚ

Một ngày rồi biển vắng
Cánh buồm kia đơn côi
Một ngày nắng thôi rơi
Thuyền xa bờ xa mãi.

Người thương người vời vợi
Chỉ là nhớ là nhung
Cánh chim đã phiêu bồng
Bay cùng trời góc biển.

Một mai thuyền lỡ hẹn
Ai người nhớ thương nhau
Biển ngậm một nỗi đau
Biến tình con sóng khát.

Khi say em sóng hát
Biển hóa thành mê cung
Trăng có thể lầm đường
Chìm vào trong say đắm.

Cánh chim lời biển nhắn
Từ khung trời xa xôi
Sóng biển có rối bời
Tung vầng khăn trắng tóc.

Biển chẳng bao giờ khóc
Sóng chỉ biết thét gào
Buồn giây phút lao xao
Nhớ về con thuyền nhỏ.

Những gì ngày xa đó
Hỏi khi nào sóng lặng
Chìm cõi lòng hư không
Chỉ khi nao tắt nắng.

Con thuyền bơi giá băng
Biển tình con sóng vỗ
Là khi anh nỗi nhớ
Muốn thét gào lại thôi…

BIỂN NHỮNG NGÀY XA VẮNG

Biển chòng chàng
Những vần thơ đi vắng
Những câu thơ ngoài phía đó có yên lành
Khi biển xanh vẫn trắng màu con sóng
Những câu thơ vỗ nhịp bồng bềnh.

Sóng có bao giờ ngủ yên đâu nhỉ
Thơ vẫn bồi hồi
Vẫn canh cánh những nghĩ suy
Những con sóng trôi đi
Còn gì không ở lại.

Những vần thơ mệt mỏi chốn trần đời
Bọt sóng sẽ tan đi
Sóng lại về với sóng
Thơ bước đi qua
Cùng bao nỗi nhọc nhằn.

Biển đến một ngày biển có thể bình yên
Thơ vẫn đi về trên lỗi cũ
Nếu ngày mai cánh chim buồn ủ rũ
Mang những vần thơ theo gió
Cánh chim di.

Biển không bao giờ lặng im dẫu đêm dài mộng mỵ
Vẫn thì thầm ước vọng chẳng cao sang
Vẫn phiêu du cùng mây gió địa đàng
Câu thơ nào
Còn lại với thời gian.

Như biển cả
Anh hoàng hôn rực rỡ
Có khi nào những bài thơ tan vỡ
Biển những ngày thơ đi vắng
Sóng còn xanh…

BIỂN XA MỜ

Biết nói được gì khi biển đã mờ xa
Từng con sóng cứ vỗ về ghềnh đá
Cứ mỏi mòn tung trắng xóa làm chi
Chiều xa xăm đăm đắm một màu chì.

Nỗi nhớ nào như muối mặn đã tan đi
Khao khát mãi chân trời nơi xa ấy
Con thuyền giấy một lần thôi đã thấy
Cánh chim bay về phía một hư không.

Nắng mông lung chẳng xóa đi trống vắng
Gió u hoài vẫn mải miết hằng đêm
Phút đi xa ngày tháng đã êm đềm
Ngày gặp lại biển niềm thương khắc khoải.

Biển xa mờ nhớ chi chiều hoang hoải
Về làm chi cho ngóng đợi mịt mờ
Biển xa rồi từng hồi con sóng vỗ
Con thuyền trôi tình lữ khách xa xôi…

BIỂN 4

Biển chỉ là sóng vỗ
Ngàn trùng xa mênh mông
Em chỉ là nỗi nhớ
Đêm bồng bềnh thế thôi.

Biển nào biết chơi vơi
Chỉ con tàu say sóng
Anh có xa vời vợi
Em rồi sẽ quên thôi.

Biển chỉ là thế đấy
Khi bão bùng phong ba
Anh dẫu nghèo như thế
Say mê em vô bờ.

Biển mà không còn gió
Đêm ngày sóng không xô
Anh không viết bài thơ
Em tìm bến bờ khác.

Đêm qua lòng biển hát
Giấc mơ lạc bến mơ
Từng con sóng hững hờ
Thơ tình đâu còn nhớ.

Biển nếu không sóng vỗ
Biển vô hồn đêm đông
Em khi không còn nhớ
Lời thơ rồi lãng quên…

BIỂN CHIỀU ẢO ẢNH

Biển vẫn bồng bềnh bao nhiêu con sóng vỗ
Em buồn gì sao không quay lại phía anh
Hay có phải chiều từng sợi gió mong manh
Bay về mãi bóng thuyền khơi xa thăm thẳm.

Nỗi nhớ không lời hay là em im lặng
Biển không cô đơn bởi sao trời nhiều lắm
Anh đang buồn em con sóng nhớ lan man
Biển chiều nay em mờ ảo cuối trời xanh.

Con thuyền kia xa bến nhớ cứ chòng chành
Đâu bến đợi ru lòng mình bờ hoang vắng
Gió cồn cào làm chi mãi gió sương giăng
Biển một thời đã quên hết những yêu thương…

BIỂN CHẾT

Đêm cồn cào men say ta muốn gục đầu vào ngực biển
Đè lên con sóng hát mê hoặc triền miên
Đêm muốn chồm lên bờ môi rạo rực
Khát khao
Nhớ
Đợi
Và chờ
Những đê mê tê dại những bến bờ
Mệt đẫn đờ
Đờ đẫn.

Ta muốn làm gã khờ hằng đêm lận đận
Trong màn đêm rồng rỗng
Quạng quờ
Vơ véo
Gọi
Réo tên
Đêm rên cuồng si ngây dại
Biển cùng ta nhễ nhại những cơn mê.

Rồi chết đuối như bồng bềnh hả hê chiếc lá
Vắt kiệt
Cánh buồm nằm ngủ
Những mong manh
Những chòng chành dưới muôn ngàn lớp sóng xô
Biển không phải một bài thơ
Biển là biển chết.

Vùi hết những bão giông khờ khạo
Xuống đáy lòng
Chìm dưới ngụp sâu giữa trùng khơi từng con sóng
Tình hoang phiêu
Thăm thẳm
Giấc thiên đàng…

BIỂN CHIỀU NGHIÊNG

Biển sao mãi cứ nghiêng về bờ bãi
Sao nỗi bồi hồi về phía em mãi mãi
Sao sóng cả hát liên hồi không nghỉ
Sao tim anh chẳng giây phút lặng yên.

Có phải biển muốn nghiêng chiều hò hẹn
Nơi niềm thương khao khát của đợi mong
Con sóng vỗ từ phía anh biển rộng
Bến tâm hồn thao thức nỗi bâng khuâng.

Sóng biển dâng hay chiều nghiêng cánh sóng
Nhớ về nhau tim bỗng đập lạ lùng
Biển trắng xóa điệp trùng đâu hờ hững
Khi đã trót trao nhau ngày hôm đó.

Biển có biết hoàng hôn sao rực đỏ
Là tình anh sóng vỗ mãi khơi xa
Ta si mê như biển chẳng hiền hòa
Cứ mê mải con sóng trào đầm đẫm.

Đâu biết ngày chìm trong nhau thăm thẳm
Biển và bờ không còn vệt cách ngăn…

BIỂN CHỜ

Biển là em nỗi nhớ
Chưa bao giờ biết nguôi
Biển dẫu là vời vợi
Trong lòng anh em ơi.

Biển đi xa nơi ấy
Bên nhau đâu có chờ
Bao nhiêu là nhung nhớ
Đợi bóng người cơn mơ.

Biển như mùa thu đó
Hôm nay tình bão giông
Một mai khi biển lặng
Sóng xô bờ mênh mông.

Đợi từng đêm giấc mộng
Mong từng ngày hai nửa
Những lần ta đã hứa
Cuốn xô vào trong nhau…

BIỂN CÓ NHỮNG CHIỀU NHƯ THẾ

Biển có những lúc buồn sóng không xô vào bờ đá
Con thuyền xa
Thấp thoáng phía khơi xa
Có những chiều em không còn nhớ về anh như từng đã
Biển quá xa bờ không bến nhớ bến mong.

Có những chiều ngọn gió thổi thong dong
Từng con sóng chòng chành bờ hư ảo
Biển nào có những mối tình
Như ai viết trong thơ
Khi sóng lặng chỉ còn lại hững hờ muôn thuở.

Biển khi buồn hoàng hôn loang dài mờ ảo
Nhớ nhau chăng
Có cơn bão dậy trong lòng
Có những chiều hồn nhiên màu áo mỏng
Biển phập phồng cách buồm hóa cơn mơ.

Biển có những chiều buồn như một bài thơ
Em có lúc nào nhớ về anh như cánh sóng
Lúc dập dồn lúc miên man lắng đọng
Biển có những chiều buồn
Mênh mang như thế không em…

BIỂN CÓ THỂ, CÒN EM…

Biển có thể mơ giấc mơ xa lắm
Chân trời xa lãng đãng ánh chiều tà
Biển không biết mơ những lá hoa sặc sỡ
Bởi chính là biển cả với sóng xô.

Biển có thể mơ những giấc mơ trắng xóa
Mãi vẫn dài theo từng đợt sóng mênh mang
Có khi nào biển lặng chẳng vỗ tràn
Chẳng như em yêu anh vẫn im lìm như thế.

Biển có thể chẳng bao giờ mệt mỏi
Biển có thể chẳng buồn đau chới với
Bỏi cánh buồm nào có thể đi xa
Chẳng như ai kỷ niệm đã nhạt nhòa.

Thời gian mài mòn từng ánh mắt
Biển chẳng thế cứ muôn đời vẫn trẻ
Sóng vẫn xô tung trắng xóa những bến bờ
Giấc mơ biển em nào đâu có thể.

Vẫn chỉ thể thôi những cơn mơ nhỏ bé
Đêm bình yên ngả trên cánh tay anh
Biển có thể còn em đâu có thể
Mơ những chân trời xa lạ đến xa xôi…

BIỂN CỒN CÀO SÓNG VỖ

Biết là biển vẫn còn mơ
Thế nên sóng mãi lửng lơ dập dờn
Những khi từng lúc bồn chồn
Sóng anh sao cứ xô cồn cào thôi

Biển trào dâng ngập chơi vơi
Là khi em phía xa xôi xa vời
Biển làm tiếng sóng thay lời
Nói yêu nhau vẫn rối bời lời yêu.

Sóng xanh chẳng biết mỹ miều
Chỉ xô bờ cát liêu xiêu mãi hoài
Có bao giờ sóng mệt nhoài
Có bao giờ sóng nhớ ai thế này.

Biển là biển biếc chiều nay
Cơn mưa cứ muốn gợn bay thử lòng
Cồn cào từng đợt nhớ mong
Vỗ về em đó mênh mông bến bờ…

BIỂN ĐỢI NGÀY VỀ

Biển giông tố biển cuồng phong nỗi nhớ
Những đợt sóng xô bờ niềm mong mỏi tan ta
Khi những đàn chim không cất cánh bay xa
Biển bỗng hóa vô bờ vào từng con sóng cả.

Biển chẳng đợi gì mặc mùa thu trút lá
Những cánh chim những nỗi nhớ mãi vời xa
Có một thời anh như con thuyền neo bến
Bỗng một ngày cơn khát vọng trùng dương.

Biển chưa bao giờ dịu hiền như chính biển
Em chưa biết yêu anh khi chưa từng phải xa xôi
Biển đợi anh con tàu kia nơi bến nhớ
Ngày anh về vơi từng đợt sóng lô xô.

Biển vẫn mát lạnh khi mùa hè đổ lửa
Vẫn ấm nồng nàn mùa đông rét giá băng…

BIỂN KHÔNG CÓ MÙA HÈ

Biển không có mùa hè gắt nắng
Nên không mùa cuối nhạt phai
Chỉ có con sóng liên hồi
Sóng vỗ mãi thế thôi.

Biển không có bờ nào ngăn cách nổi
Nên cứ mênh mang
Mãi vẫn là như thế
Con sóng xô về từ phía mờ xa.

Biển tung sóng vờn quanh trắng xóa
Những con tàu khi nhổ neo đâu hối hả
Biển mãi là ngắt xanh
Nên tàu anh theo con sóng cả bồng bềnh.

Biển không có mùa hè chói nắng
Dẫu làn da anh sẫm màu nâu
Biển không biết buồn bởi những cánh hải âu
Cứ chập chờn nào đâu ngơi nghỉ.

Biển còn có tung tăng bơi lội
Đàn cá kia đùa giỡn
Mắt biển xanh
Bởi thế nên những lúc rất yên bình.

Cũng có lúc cứ xô bờ từng con sóng
Biển không biết buồn
Dẫu mùa hè đang dần cuối
Biển một mình và biển vẫn thế thôi.

Mùa hè đến, rồi mùa hè cũng tắt
Biển đâu có chạnh lòng
Và câu hát
Chẳng buồn tênh.

Biển không có mùa hè
Chỉ có nắng
Gió gọi những con sóng vu hồi
Vỗ mãi trập trùng xa…

BIỂN MÙA HÈ NHỄ NHẠI

Biển mùa này nhễ nhại
Bướm xinh sóng dập dờn
Biển hôm nay đùa giỡn
Chập chờn mơ cuốn đi.

Biển vừa qua mùa thi
Em sang thì con gái
Giọt mồ hôi nhễ nhại
Gió mùa hè đê mê.

Biển chiều nay lạ thế
Xinh tái tê nồng nàn
Từng con sóng dịu dàng
Đùa quạnh em mơn trớn.

Biển mắt nhìn táo tợn
Đen tròn không thơ ngây
Biển làm anh ngất ngây
Từ lúc nào không biết.

Sóng ngày xưa biền biệt
Em mỏng mảnh vai gày
Giờ biển áo hai dây
Phập phồng xinh nhễ nhại.

Sao mùa hè gió lại
Thả hương bay về anh
Sao gió chẳng lạnh tanh
Để buồm căng yên ả.

Gió chiều nay lướt lả
Sóng tình dâng câu thơ…

BIỂN NGÀY XƯA

Biển ngày xưa vẫn thế
Yêu và thương vô bờ
Vẫn đêm ngày sóng vỗ
Đến tận cùng mênh mông.

Biển cả đời dâng sóng
Hiến trọn niềm thủy chung
Sâu thăm thẳm ngàn trùng
Bến bờ không chờ đợi.

Bỗng một ngày tóc rối
Trắng một màu chia ly
Bóng chiều mờ thiên di
Đâu phải lòng giông bão.

Đâu tại sóng dâng trào
Triền núi cao dốc đứng
Một ngày kia gập lưng
Một chiều con sóng cả.

Bỗng thấy mình tan ra
Những ngày xa biển bạc
Cánh chim trời tan tác
Cái ngày không bình yên.

Biển ngày xưa xanh biếc
Khi nói lời yêu thương
Biển hôm nào chết lặng
Bến bờ rồi tan hoang.

Biển ngày ấy điệu đàng
Mà bây giờ chao chát
Biển vỗ bờ khao khát
Ngày xưa sao êm đềm…

BIỂN NỖI NHỚ

Anh đang viết một bài thơ về biển
Có những con sóng cồn
Và cả những yêu thương
Chợt nhớ em
Những dòng thơ ngắt đoạn
Biển, mây trời lơ đãng, bóng mây trôi
Anh cứ hỏi
Sóng vô hồi
Sao vỗ mãi
Biển ầm ào
Em mãi tận phía xa xa
Những cơn mưa vừa mới tan ra
Biển vẫn mặn
Như nỗi nhớ em phía ấy
Xa như thể
Sóng sớm nay thức dậy
Vỗ cồn cào
Về nơi ấy
Phía em
Biển nào có mênh mang như em tưởng
Cũng bình thường
Khi đã thuộc về nhau
Biển không nhói đau
Nếu có buồn
Cũng chỉ là bất tận
Biển có vui
Hôm ấy sóng và em
Biển đêm qua
Giây phút bỗng im lìm
Biển đã ngủ mơ
Về bến bờ
Con sóng
Em đi bên anh qua cả những bão giông
Biển đâu có mênh mông như em nghĩ
Mình thuộc về nhau
Từ những kiếp xa vời
Mình thuộc về
Những giây phút đã chơi vơi
Nếu ngày mai
Biển bất ngờ ca hát
Đó biển muốn ghìm nỗi nhớ
Ở trong tim…

BIỂN TRÀO

Biển nếu không có sóng trào dâng – Biển chết
Tình không còn nỗi khát khao – Có thể đã chia đôi
Ánh hoàng hôn vội đi về ngả cuối
Sóng chỉ vỗ xô bờ, có khi nào con sóng vỗ đi xa.

Giữa trùng khơi đâu thấy bờ bến lạ
Nên con sóng nhấp nhô hoài mà chẳng biết về đâu
Khi anh không như con tàu neo bến đậu
Em không còn là ngọn hải đăng nhấp nháy.

Sóng có khi nào vỗ theo chiều ngược lại
Chỉ là dòng sông khi mùa nước mênh mang
Biển tình yêu đâu cứ phải dịu dàng
Như những cơn mơ lan man hoài ảo mộng.

Biển có thể sóng trào dâng rồi lắng đọng
Nếu mãi lặng im biển sẽ chết tự lúc nào
Hãy là biển cơn sóng trào dâng giông bão
Hãy làm những con tàu khao khát ánh đèn đêm.

Nếu con sóng êm đềm phút giây ngơi nghỉ
Biển sẽ vô hồn sóng không vỗ sóng khơi xa
Và khi ấy ta như hai người xa lạ
Biển lặng ngắt phẳng lỳ khi tình đã chia ly…

BIỂN VU VƠ VÀ GIÓ

Biển có buồn không ngày mưa ngày nắng
Em có phiền lòng anh mãi vắng xa
Ngày hôm nay biển xanh biếc hiền hòa
Nếu giông bão ngày mai giăng trắng xóa.

Gió vu vơ nói gì cùng biển cả
Mà bồng bềnh từng con sóng lô xô
Biển và những liên hồi gió bâng quơ
Những câu thơ liệu mãi còn say đắm.

Cuối dòng trôi bên kia lòng biển cạn
Sau chặng dài sóng bạc gió màu vôi
Nếu một ngày không thổi nữa chơi vơi
Em không đợi hoặc là tôi không đến.

Nếu sau này sóng không còn hổn hển
Vỗ nhịp đều từng câu hát phôi pha
Biển có thể mãi vẫn là biển cả
Gió đơn côi chẳng biết nhớ cồn cào…

BIỂN CON SÓNG VÀ TÌNH ANH VẪN THẾ

Biển vẫn thế mình biển thôi lặng lẽ
Bến bờ ngân lên khúc hát dưới hàng dương
Nào ai biết biển có buồn từng con sóng
Sao mãi cứ xô bờ nơi phía ấy cát vàng em.

Nếu biển động và những cơn sóng cả
Sẽ có thể xô vỡ tan đi ghềnh đá
Nếu có lúc tình yêu anh mệt lả
Em mãi cợt đùa biển tung bọt trắng xa xa.

Biển vẫn thế tình anh không hóa đá
Chỉ hóa thành những đợt sóng bão giông
Cô những lúc đêm ngoài khơi xa biển động
Giấc mơ về em không bồng bềnh phiêu lãng.

Biển mài mòn em thành những hạt cát vàng
Biển muốn em tan vào lòng biển rộng
Anh muốn em không thăm thẳm nữa dịu dàng
Nên mới đổ những trận cuồng phong bất tận

Biển cứ sóng xô và tình anh vẫn thế
Sóng là những lời thơ xô bờ mãi về em…

SÓNG XA BỜ

Khi biển phải xa bờ
Sóng dềnh nên nỗi nhớ
Em cội nguồn cơn cớ
Cho tình ai nhớ nhung.

Dẫu xa cách ngàn trùng
Vẫn ngày đêm tung sóng
Biết bao giờ biển lặng
Có khi nào nguôi ngoai.

Em cát trắng mịn dài
Anh ước mình cơn gió
Bay nhanh về nơi đó
Sóng mệt nhoài lắm em.

Chẳng bao giờ biển yên
Bởi lòng em khắc khoải
Mong hoài phía xa khơi
Anh cứ làm con sóng.

Đừng là gió mong manh
Sóng không bao giờ lặng
Gió tình bay nhanh mất
Chẳng trở về đâu anh.

Sóng xa bờ sóng xanh
Cứ đêm ngày vẫn vỗ
Về bến bờ một thuở
Triền miên mãi xa mờ…

Không có em biển vẫn đẹp mê hồn             

Vũ Đan Thành

 

Không có em sóng vẫn bồn chồn vỗ sóng

Không có em biển sắc biếc

Vẫn mênh mông

Em đi rồi biển không mồ côi biển vẫn là như thế

Những vần thơ

Đêm mùa hạ vẫn đi về.

Biển từng là một nỗi nhớ mãi chơi vơi

Những con sóng đều vỗ về bờ cát

Những cơn gió

Phụ đề cho câu hát

Về tình yêu muôn thuở mãi ngàn năm.

Anh cứ tưởng không có em biển lặng

Thơ ai viết

Thiếu vắng em

Biển chết

Những con tàu đêm rẽ sóng đơn côi.

Anh vẫn thấy không em

Trăng trên biển vẫn rạng ngời

Sóng vẫn bạc

Muôn đời nay vẫn vậy

Vầng trăng kia vẫn có thể vỡ làm đôi.

 

Bởi lòng ai tan nát đã từng rồi

Nên biển không còn gì vơi được nữa

Cứ là biển cơn cuồng si ghềnh đá

Cứ làm phong ba cho tơi tả đất trời

Và hiền hòa đêm nay nữa

Chơi vơi.

 

Không có em biển có lúc vẫn bồi hồi

Không có em

Bởi tơi bời nỗi nhớ

Biển vẫn là con sóng cả vẫn thế thôi

Biển đêm nay tan cả ánh sao trời

Và vẫn đẹp mê hồn con sóng vỗ

Dẫu mai này biển nuối tiếc vẫn đơn côi…

BẾN BỜ VÀ BIỂN BIẾC
Vũ Đan Thành

Biển, bến bờ sắc biếc đã bên nhau
Một ngày kia bỗng thẫn thờ biển cạn
Con sóng vỗ về nơi đâu khô hạn
Nắng chẳng yên bình chạm khẽ bờ môi.

Đến một ngày con sóng lại thôi nôi
Vỗ về nhau những niềm thương đau nhói
Biển một thời lại quay về muốn nói
Sóng bồng bềnh và biển biếc chao nghiêng.

Biển, bến bờ còn mãi một niềm riêng
Những khát khao bồn chồn từng một thuở
Biển thầm hát mênh mang lời sóng vỗ
Những bến bờ đâu mãi mãi xa xôi.

Biết đâu đấy một ngày không còn đợi
Những con sóng dẫu đã tan thành xa ngái
Nhưng sắc trời và biển biếc vẫn trong nhau
Biết đâu đấy chẳng còn nữa
Niềm đau…

Biển những ngày xa vắng             

 

Biển những ngày xa vắng

Không một cánh buồm dong

Gió và từng con sóng

Đêm ngày không dung dăng.

 

Biển những ngày phẳng lặng

Thuyền cập bến thả neo

Gió buông lời hát ghẹo

Chẳng làm cho sóng cồn.

 

Biển không thèm đùa giỡn

Trăng nhạt nhòa biển đêm

Chẳng phải biển êm đềm

Bởi vì sao chống chếnh.

Biển không nhau ngờ nghệch

Vắng nhau biển vô hồn

Con thuyền xa sóng gợn

Vỗ dập dờn mông lung.

Bỗng một ngày tự dưng

Con thuyền đi xa mãi

Bến bờ hương gió ngái

Biển những ngày vắng nhau.

Biển có những niềm đau

Con sóng vờn khắc khoải

Gió bay ngang trống trải

Qua từng chiều vắng xa…

 

Biển đẹp em             

 

Biển cứ đẹp em vẫn hồn nhiên thế

Sóng phập phồng ru nối nhớ mênh mang

Biển là em xưa vẫn thế dịu dàng

Con sóng vỗ mơ màng không vơi cạn..

 

Thơ vẫn thế lan man tình phiêu lãng

Giấc nồng nàn em tóc xõa vào đêm

Sóng biển em ru từng nhịp êm êm

Biển dềnh lên cho đêm dài chết lặng.

 

Anh vẫn biết chẳng bao giờ sóng lắng

Vỗ liên hồi từng nhịp đập ngóng mong

Biển đẹp em khao khát mãi trong lòng

Đêm nay lại du dương bờ bến nhé…

 

Biển khát đêm                      

 

Biển sao như thể sỗ sàng

Óng vàng bãi cát ôm quàng cuống lên

Sóng nào đâu chịu lặng yên

Ngày đêm vẫn tiếng gầm lên thét gào.

 

Biển khô khát chực tuôn trào

Bao giờ biển cạn thở phào lả lơi

Đã từng sóng nhớ chơi vơi

Mãi nên biển khát đến tơi tả rồi.

Đêm nay biển động sóng trồi

Khát khao như đã một thời nghiêng chao

Không là khe khẽ ngọt ngào

Biển là cuồn cuộn sóng trào ngất ngây.

Không là ngan ngát men say

Là con sóng cả ngập đầy hồn nhau

Không là thương nhớ miền đau

Chỉ là trao cạn cho nhau tình này.

 

Không làm con sóng xanh gầy

Làm vòng tay cuộn siết đầy ái ân

Không làm dìu dịu lan man

Sóng dằn dữ biển ngập tràn ngực đêm.

 

Biển chiều nay và từng con sóng                  

 

Biển chiều nay không ồn ào con sóng

Nhẹ nhàng thôi trời mây nước vỗ về

Biển chiều nay sóng dào dạt đến thế

Có phải về anh đó phải không em.

Biển chiều nay êm dịu chẳng hờn ghen

Em cứ ngả đầu vào vai anh chợp mắt

Ngủ ngon nhé biển ngoài kia sóng ngắt

Chẳng xô bờ ru mãi những ngàn năm.

Em xa anh áng mây chiều run rẩy

Gối vào nhau như từng lớp ru hời

Em bảo rằng yêu như biển thế thôi

Em gối vào tay anh như biển êm vỗ cát.

Kéo anh trôi về mãi phía lòng em

Biển chiều nay từngcon sóng mon men

Em ngả đầu lên vai anh chợp mắt

Sóng say sóng như làn hơi nhè nhẹ.

Biển cứ êm đềm em mãi cứ bên anh….

.
Nỗi nhớ về con sóng             

Vũ Đan Thành

 

Nỗi nhớ bồng con sóng

Vỗ từ ngàn trùng xa

Sóng tình như cũng lạ

Mắt chiều đang mịt mờ.

 

Sóng xô bờ hơi thở

Biển dẫu là mênh mông

Vắng con thuyền trông ngóng

Bến bờ thành mong manh.
.

Nỗi nhớ có về anh

Mà trăng kia đi vắng

Hạ huyền xưa mỏng mảnh

Đủ thì thầm mùa đông.

 

Con thuyền đâu cỡi sóng

Sóng có buồn không em

Một ngày ta lỡ hẹn

Một lần quên điều ước.

 

Một ngày bàn chân bước

Bãi cát chiều hư không

Nỗi nhớ về con sóng

Thuyền trôi về mùa đông.
.

Biển tình không vẫy sóng

Biển chỉ là mênh mông…

 

Nếu một ngày, biển…
Vũ Đan Thành

Nếu một ngày biển dâng màu lá úa
Bãi cát dài xin đừng nhé chơi vơi
Nếu ngày mai biển mỏi mệt rã rời
Sóng không thể vỗ mạn thuyền vồn vã.

Bến bờ xa cánh buồm xa trắng xóa
Nếu một ngày cát gục dưới bàn chân
Sóng biển kia khe khẽ hát lặng thầm
Và hơi ấm ngóng hừng đông le lói.

Nếu một ngày biển không còn biết vội
Chỉ chòng chành không biết vỗ về đâu
Màu trăng đêm biển hiu hắt bạc màu
Gió vẫn thổi đưa về miền lạnh lẽo.

Cánh chim trời khuất nẻo phía vu vơ
Nếu một ngày đi vắng những vần thơ
Ai đánh thức ánh bình binh lấp ló
Ai dám ngỏ một câu tình hò hẹn.

Nếu một ngày sóng không biết dịu êm…

Cùng chia sẻ bài viết này

Facebook