Cho người đàn bà đang khóc

Cho người đàn bà đang khóc
Vũ Đan Thành

Tôi tặng em thơ 20 tháng 10
Viết cho người đàn bà đang khóc
Bờ vai rung lên không thành tiếng
Khuỵu chân đổ gục bên chồng.

Chớm mùa đông thôi sao anh lạnh lùng băng giá
Không một lời nào cùng người vợ dấu yêu
Dù chỉ là nửa câu
Anh vội đi đâu?

Không! anh đang nằm trong cỗ quan tài đỏ chói sẫm màu
Để ngày mai người ta vội vàng mang di hài hỏa táng
Điếu văn đã soạn kỹ càng
Tôi cũng vừa biết tên anh Lê Hải An mới chiều qua đọc trang tiểu sử. (1)

Những báo mạng dập dồn đăng tin dữ
Những tờ báo trong nghề dè dặt giống tựa nhau
Bạn tiếc thương anh rùng mình ghê rợn
Kẻ cúi đầu lặng thinh không dám nói
Kẻ phun lời chó sói hôi tanh.

Chắc cuối tuần nên cấp trên đi vắng
Thời sự ti vi không nhủ lấy một dòng
Chiều mai họ sẽ hỏa táng xong
Và sự thật sẽ theo cùng xuống mộ
Người đàn bà đôi vai rung lên nức nở
Tiếng nấc nghẹn ngào trắng lạnh phủ tóc tang.

Bên những đứa con chưa hết bàng hoàng
Bên cha mẹ già hai mái tóc tựa khói nhang
Trái tim đau quặn thắt chẳng thể ngờ
Ngày 20 tháng 10 dành riêng cho phụ nữ
Tôi lần đầu tặng người xa lạ viết bài thơ…
(1) PGS., TS. Thứ Trưởng Bộ Giáo dục Lê Hải An, người được cho là tử nạn do rơi từ lan can tầng 8.

Cùng chia sẻ bài viết này

Facebook