Biển chiều…
Vũ Đan Thành
Em có phải ráng chiều không mà xa thế
Để tình anh biển tím biếc cứ ngóng trông
Con sóng vỗ miên man về từ nơi ấy
Tình anh bồn chồn từng đợt thủy triều dâng.
Biển mãi trong lòng một nỗi nhớ mênh mông
Còn em như ráng chiều khơi xa thăm thẳm
Em biết sao sóng vỗ về từ nơi ấy
Bởi vì em là mãi mãi phía trời mây.
Tình yêu đẹp ngất ngây mỗi chiều hò hẹn
Thời gian trôi có mòn mỏi nỗi chờ mong
Biển chiều nay ánh hoàng hôn như nghiêng ngả
Biển ngập tràn trong nỗi nhớ khát khao em.
Biển chiều nay sao cứ mênh mông là thế
Bởi biển biết ánh hoàng hôn là không thể
Em đâu biết biển cô đơn như là thế
Chiều hoàng hôn về mãi mãi ánh hoàng hôn.
.
Dẫu biết tình em vẫn chỉ là ảo ảnh
Sao biển chiều cứ da diết ánh hoàng hôn…