Bến bờ và biển biếc

Bến bờ và biển biếc
Vũ Đan Thành

Biển, bến bờ sắc biếc đã bên nhau
Một ngày kia bỗng thẫn thờ biển cạn
Con sóng vỗ về nơi đâu khô hạn
Nắng chẳng yên bình chạm khẽ bờ môi.

Đến một ngày con sóng lại thôi nôi
Vỗ về nhau những niềm thương đau nhói
Biển một thời lại quay về muốn nói
Sóng bồng bềnh và biển biếc chao nghiêng.

Biển, bến bờ còn mãi một niềm riêng
Những khát khao bồn chồn từng một thuở
Biển thầm hát mênh mang lời sóng vỗ
Những bến bờ đâu mãi mãi xa xôi.

Biết đâu đấy một ngày không còn đợi
Những con sóng dẫu đã tan thành xa ngái
Nhưng sắc trời và biển biếc vẫn trong nhau
Biết đâu đấy chẳng còn nữa
Niềm đau…
(Ảnh st)

Cùng chia sẻ bài viết này

Facebook