Người về xứ Đông
Vũ Đan Thành
(Viết tháng 2 năm 2015. Sửa lại tháng 10 năm 2018)
Người về nơi ấy xứ Đông
Không hẹn hò trước để không ngóng chờ
Hải Dương ngày ấy bây giờ
Người đi xa gửi giấc mơ một đời.
Xứ Đông nỗi nhớ chơi vơi
Chiêm mùa quê lúa nơi nơi rộn ràng
Có dòng sông chảy quanh làng
Kinh Thày nho nhỏ xuôi tràng thời gian.
Có câu lục bát chứa chan
Có điệu hát đối hát xoan quê mình
Bao nhiêu là nghĩa là tình
Trai tài gái sắc chúng mình hát ca.
Xứ Đông nơi ấy quê ta
Ai đi xa đó mặn mà niềm mong
Người về thăm lại Hải Dương
Ruộng dưa Gia Lộc đường Vòng khi xưa.
Còn đâu ngọn gió lưa thưa
Còn đâu tìm lại chiều mưa Kim Thành
Xuôi đường về chốn Ninh Thanh
Bình Giang sông Sặt uốn quanh hiền hòa.
Nhớ chăng cô gái Thanh Hà
Tặng chùm vải chín đậm đà quê hương
Qua cây cầu ấy Phú Lương
Côn Sơn, Kiếp Bạc về sông Bạch Đằng.
Người về hãy đến Bình Giang
Thăm làng Mộ Trạch một đàng văn chương
Người về thăm lại xứ Đông
Bánh gai bánh đậu quê hương rồng vàng.
Bước chân Chợ Lớn, lụa làng
Ngã Năm, Ngã Sáu, Hồng Quang trường này
Mải thăm cảnh cũ nào hay
Có bài thơ mới mà người lại quên…
(Xứ Đông là nói đến vùng Hải Dương và những vùng lân cận ở phía đông Hà Nội… Còn Thành Đông là thành phố Hải Dương khi xưa…)